Bài Suy Niệm

 

Câu Truyện Hạt Giống

 

Có một vị vua đă già muốn t́m người kế vị. Ngài gọi các hoàng tử vào và nói: Đă đến lúc ta phải nhường ngôi cho một vị hoàng đế xứng đáng nhất. Hôm nay, ta sẽ đưa cho các con mỗi người một hạt giống đặc biệt. Các con ươm mầm và tưới nước cho nó hàng ngày. Một năm sau quay lại đây cho ta xem kết quả.

 

Ling vui vẻ cầm hạt giống về nhà và kể cho mẹ nghe. Thế rồi, mẹ giúp chàng xới đất, gieo hạt vô chậu, và hàng ngày chăm chỉ tưới nước…

 

Hạt giống sau nhiều ngày vẫn không nảy mầm, c̣n của những hoàng tử khác th́ lại lên nảy mầm và và cây càng ngày càng đẹp càng xanh.

 

Hết một năm, các hoàng tử mang chậu cây của ḿnh đến vua cha. Hoàng tử Ling th́ không muốn đến gặp. V́ chậu không có cây.

 

Chàng nghe lời khuyên của mẹ và đưa chậu không có cây đến với vua cha và nói về sự thật này.

 

Đến nơi, chàng thấy nhiều chậu cây xinh đẹp với đủ kích cỡ. Trông thấy Ling đặt chiếc chậu xuống, các hoàng tử đều cười ồ lên chế nhạo.

 

Vua vào cung điện, và nh́n xung quanh, rồi nói: quả là những chậu cây xinh đẹp. Ngày hôm nay ta sẽ chọn ra một hoàng đế xứng đáng nhất.

 

Nhà vua để mắt nh́n Ling, người đứng nép cuối pḥng cùng với chiếc chậu trống. Vua cho gọi Ling đến. Chàng rất sợ hăi, nghĩ vua có thể sẽ giận dữ và chém đầu.

 

Khi Ling bước lên phía trước, vua cha nói: Hỡi các thần dân, ta tuyên bố hoàng đế mới của vương quốc là Ling.

 

Ling không thể tin đó là sự thật. V́ chàng không thể trồng được hạt giống th́ làm sao có thể trở thành hoàng đế?

 

Mọi người th́ ngạc nhiên, c̣n vua khẽ nói:

 

Năm trước ta đă trao cho mỗi người một hạt giống. Nhưng tất cả các hạt giống đó đều đă luộc chín nên không thể lên cây được. Tất cả các con, trừ Ling, đều mang đến cho ta những chậu cây rực rỡ. Khi biết  hạt giống không nảy mầm, các con đă thay thế hạt giống khác. Ling là người duy nhất dũng cảm và chân thực mang đến cho ta chiếc chậu với chính hạt giống ta trao. Bởi vậy, Ling mới là người duy nhất xứng đáng với ngôi vua. [TQT]

 

Câu truyện mang tính giáo dục và chắc nghiệm tính trung thực của nhà vua thật khéo léo và khôn ngoan.

 

Lươn lẹo, gian lận, dối trá, lừa lọc, chúng len lỏi vào mọi ngơ ngách của cuộc sống, vào tâm trí của con người. Nhất là khi nh́n thấy lợi lộc hay chức quyền cao hơn liên quan đến ḿnh đang chờ phía trước, th́ sự dối trá và những mưu mô xảo quyệt càng cơ hội phát huy nhiều hơn.

 

Cũng v́ sự hấp dẫn của lợi lộc và chức quyền, mà nhiều người đă coi thường tiếng nói của t́nh nghĩa, của công bằng, của lương tâm. Và v́ nó mà mất hết t́nh nghĩa với nhau, giữa vợ chồng, con cái, cha mẹ, anh em, họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp...

 

Cũng v́ nó mà con người làm mất nhân cách, giảm nhân phẩm làm người, và làm cho cuộc sống trở nên khô cằn như sa mạc của héo tàn, chết chóc. Bởi họ coi đồng loại như một chiến trường cần phải tẩy chay, hạ gục để ban thân được an toàn và giàu có hơn.

 

Cũng v́ nó mà biết bao hoàn cảnh khốn đốn xảy ra cho gia đ́nh, những tranh chấp nghi kỵ gây cho cộng đoàn, những thiệt hại và chao đảo cho quốc gia, do những con người gian lận, ích kỷ, chỉ biết nghĩ và t́m tư lợi cho bản thân.

 

Cũng v́ sự hấp dẫn của nó, mà biết bao nguy cơ xấu có thể xảy ra cho cộng đoàn, cho bất cứ ai, khi không tự chủ, sáng suốt, ḱm chế tính tham lam hẹp ḥi.

 

V́ thế, mọi người, nhất là người lănh đạo, càng cần sáng suốt hơn để dùng người cộng tác, chọn kẻ kế vị. V́ chức vụ càng cao mà thiếu nhân đức, thiếu tài năng, th́ gây hại càng lớn, tạo sóng gió cho dân càng nhiều.

 

Sáng suốt, khôn ngoan, khéo léo, chân thành, đơn sơ, tế nhị, bao dung, xót thương đồng loại luôn là điều cần thiết cho mọi người, dù ở cương vị nào. Nhờ vậy mà nhân cách mỗi người được phát huy, nhân phẩm được thăng hoa, t́nh nghĩa thêm đậm đà.

 

Nếu tất cả ai cũng biết và cố gắng mang hạt giống nghĩa t́nh và thiếu thảo, chân lư và sự thật, công bằng và khoan dung, từ tốn và khiêm nhường, yêu thương và tha thứ, hy sinh và cộng tác, ra áp dụng trong cuộc đời, th́ cuộc sống thật tươi đẹp và hạnh phúc biết bao.

 

Thanh Thanh

 

* * * * *   * * * * *