Thánh Augustinô Phan Viết Huy

(bị xử lăng tŕ ngày 2-5-1839)

(1795-1839)

Một thời bê bối, song không đánh mất đức tin

Augustinô Phan Viết Huy sinh ra trong một gia đ́nh công giáo đạo hạnh vào năm 1795 tại Hạ Linh, xă Lục Thủy, tỉnh Nam Định.  Ngay từ nhỏ đă tỏ ra rất xuất sắc và thông minh.  Huy được nhận vào chủng viện tu học để làm linh mục.  Nhưng, v́ không có ơn gọi linh mục, Huy rời khỏi chủng viện, rồi sau đó đi lính.

Trong 10 năm quân ngũ, Huy không chống trả nổi sức cám dỗ của tuổi trẻ đời lính, cả chiều theo thói hư, tật xấu, sống khô khan và bê bối, thậm chí đă lén lút ngoại t́nh theo vợ bé.

Vào thời đó, vua Minh Mạng ra lệnh cho tổng đốc Nam Định là Trịnh Quang Khanh phải lùng bắt tất cả các linh mục và thẳng tay trừng trị các binh lính theo đạo Công giáo.  Trịnh Quang Khanh dùng đủ mọi h́nh khổ để ép lính có đạo phải bước lên Thánh Giá, bỏ đạo để được tha.  Một số người yếu đức tin đă nghe theo.  Một số khác t́m cách đút lót hối lộ hoặc giả vờ bước qua thánh giá cho được yên thân.  C̣n lại 15 người trung kiên.  Nhưng sau đó v́ không chịu nổi kềm kẹp tra tấn, thêm một số lính nữa chối đạo, chỉ c̣n lại ba người vững đức tin là các ông Phan Viết Huy, Bùi Đức Thể và Đinh Đạt.

Cả ba vị Phan Viết Huy, Bùi Đức Thể và Đinh Đạt đều nguyên quán xă Lục Thủy, phủ Xuân Trường, tỉnh Nam Định.

- Augustinô Phan Viết Huy sinh năm 1795, làng Hạ Linh.

- Nicôla Bùi Đức Thể sinh năm 1792, làng Kiên Trung.

- Đaminh Đinh Đạt sinh năm 1803, làng Phú Nhai.

Augustinô Phan Viết Huy đă can đảm xưng đạo hai lần.  Nhưng ông cảm thấy áy náy v́ ḿnh là kẻ tội lỗi bất xứng, nên ban đêm đă lén vượt ngục trốn về xưng tội, giàn xếp việc gia đ́nh, làm giấy dứt khoát bỏ vợ bé.  Ngay trong đêm ấy, ông t́m cách trở lại nhà giam, sẵn sàng để xưng đạo lần thứ ba.

Lần này, quan cho đập vào các ngón tay ông Huy kèm theo nhiều cực h́nh ghê rợn khác khiến tội nhân đau đớn cùng cực, nhưng vẫn can đảm một ḷng không chối bỏ đạo.  Quan lại cho áp dụng một h́nh phạt khác dă man hơn: Phan Viết Huy bị cạo trọc đầu phơi nắng giữa mùa hè cùng với hai ông Nicôla Bùi Đức Thể và Đaminh Đinh Đạt.  Chân tay bi trói, cổ bị đeo gông, ḿnh đầy thương tích, ruồi muỗi hoành hành dưới lửa mặt trời mùa hè gay gắt, ba người bạn Huy, Thể, và Đạt vẫn không nao núng.  Các quan lại dụ ba ông bỏ đạo để được ban thưởng chức tước, ba ông vẫn khăng khăng từ chối.

Riêng Augustinô Phan Viết Huy c̣n khôn ngoan đối đáp tranh luận với quan về giáo lư cùng các bí tích và 10 điều răn Đức Chúa Trời khiến quan cũng phải kiêng nể.  Một ngày kia, quan có ư xỉ vả đời tư của ông Huy để ông xấu hổ mà bỏ đạo.  Quan nói giọng châm chích: “Giả như mày vốn sống đạo đức tốt lành mà muốn chết v́ đạo th́ c̣n hiểu được.  Chứ như mày bê bối tội lỗi có hai vợ và sống như người không có đạo, mà mày c̣n khư khư giữ đạo th́ quả là điên khùng.”

Ông Huy khiêm nhường đáp: “Tôi nhận đă làm gương mù theo yếu đuối xác thịt, không xứng đáng là người Công giáo.  Nhưng Đức Chúa Trời ḷng lành vô cùng đă thương cho tôi biết ăn năn hối cải và tha tội cho tôi rồi.  Giờ đây tôi sẵn sàng bỏ mọi sự, kể cả mạng sống tôi, để giữ đức tin đến cùng.”

Quan cho lính ào tới lôi các ông bước qua thập giá.  Ông Huy can đảm lên tiếng: “Các ông cưỡng bức được thân xác tôi, khiến chân tôi chạm Thánh Giá, nhưng các ông tưởng làm vậy là lay chuyển được ư chí của tôi hay sao? Bao lâu tôi không đồng t́nh th́ việc các ông bắt ép tôi chẳng hiệu quả ǵ hết.”

Quan tức giận cho hành hạ cả ba ông Huy, Thể và Đạt liên tiếp 21 ngày, và dùng kế hiểm độc là bắt tất cả anh em họ hàng và dân làng của ba ông kêu gọi ba ông bỏ đạo, nếu không tất cả đều phải chịu chết như ba ông.  Suốt một tháng ṛng, quan ra sức dỗ dành rồi hành hạ anh em họ hàng cùng dân làng kể cả những người đă có tuổi.  Ba ông không thể cầm ḷng, nên đă bỏ đạo để cứu những người bị khốn khổ v́ ḿnh.  Quan phát cho mỗi người 10 quan tiền rồi thả về.

Về nhà, các ông nhớ lại, suốt 8 tháng trời bị giam giữ với bao cực h́nh, các ông vẫn một ḷng trung kiên, thế mà nay lại ngă quỵ.  Các ông cảm thấy hối hận v́ lương tâm ngày đêm cắn rứt.  Các ông rủ nhau đi xưng tội rồi cùng nhau lên tỉnh, trả lại tiền cho quan, xưng ḿnh là người có đạo, đ̣i quan bắt lại.  Quan không xử, đuổi các ông về.

Ba ông bèn bàn tính với nhau đi vào tận kinh đô Huế để xưng đạo với nhà vua.  Ông Đạt không đi được, nhưng đồng ư kư tên cho hai ông Huy và Thể thay mặt.

Hai ông đi mất 20 ngày mới vào tới kinh đô Huế, nhưng các quan trong triều không thèm tiếp các ông.  Hai ông lại chờ dịp vua ngự giá ra ngoài hoàng thành mà quỳ dâng sớ xưng đạo.  Vua MInh Mạng truyền thu tờ sớ, đọc thấy nội dung, liền nổi giận ra lệnh tống giam hai ông và truy nả Đinh Đạt.

Ba ông lại chịu thêm một thời gian bị đ̣n vọt tra tấn và bị dụ dỗ bỏ đạo, nhưng vẫn không sờn ḷng.  Thế là nhà vua xuống án tử h́nh cho cả ba người.

Augustinô Phan Viết Huy và Nicôla Bùi Đức Thể bị điệu ra cửa Thuận Hóa ngày 2-5-1839 để chịu lư h́nh lấy ŕu chặt ngang lưng, rồi chặt đầu bổ làm bốn và liệng xác xuống biển.  C̣n Đaminh Đinh Đạt th́ bị xử giảo ngày 18-7-1839 tại pháp trường Bảy Mẫu ở Nam Định.

Augustinô Phan Viết Huy cùng Nicôla Bùi Đức Thể và Đaminh Đinh Đạt được Đức Giáo Hoàng Lêô XIII phong Chân Phước ngày 27-5-1900.  Đến ngày 19-6-1988 các Ngài được Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II tôn vinh lên bậc Hiển Thánh.