Bài Giảng Đại Lễ Giáng Sinh
Giảng thuyết: Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng
Có bài hát này, tôi muốn hát cho mọi người,
mà bài hát này th́ chắc nhiều người thuộc -
bài "Nơi T́nh Yêu Bắt Đầu".
Ta
quen nhau đă bao lâu rồi, hỡi đêm đêm có hay,
Mà
giọt buồn, hoài vương, trên môi mặn đắng.
Ta
quen nhau đă bao lâu rồi, hỡi đêm, sao vẫn măi đêm dài.
Để
ḿnh ta với con tim khô cằn giá băng.
Đêm
hôm qua, bỗng nhiên anh nh́n thấy em trong giấc mơ,
Ḿnh
ngồi cạnh thật lâu bên nhau lặng lẽ.
Đêm
nay mơ, bỗng nhiên anh lại nhớ em trong cơn gió đông về.
Phải
chăng khi biết yêu, giấc mơ là nơi bắt đầu.
Này
mùa đông ơi xin hăy, làm tuyết rơi, để chắn lối em anh
về.
Này
mùa đông ơi xin hăy, làm tuyết rơi, để anh biết em cần
anh.
Và
thời gian ơi xin hăy, ngừng chốn đây, để những dấu yêu
đong đầy.
Một
ṿng tay anh khao khát, 1 giấc mơ, anh đă yêu em, người
ơi.
Nghe
bài hát này tôi thắc mắc là tại sao ông nhạc sĩ Tiến
Minh lại viết “Ta quen nhau đă bao lâu rồi”…mà tại sao
quen nhau lâu rồi mà “giọt buồn lại hoài vương trên môi
mặn đắng?” Và rồi ông Tiến Minh trả lời là “bởi v́ t́nh
yêu đó măi là giấc mơ”. V́ vậy tác giả van xin “mùa
đông xin hăy làm tuyết rơi…làm tuyết rơi để chắn lối
không cho em về”, để cho em v́ lạnh mà cần đến anh. V́
vậy mà mùa đông, tuyết rơi là “nơi t́nh yêu bắt đầu”, v́
trong cái giá lạnh của thời tiết đó mà họ cần đến nhau,
họ được ngồi gần nhau, họ trao cho nhau hơi ấm để xóa
tan đi cái giá lạnh của mùa đông, xoá tan đi cái rét của
tâm hồn.
 |
Ở
Minnesota, th́ mỗi mùa Giáng Sinh tới, chúng ta đều cảm
nhận được cái không khí mùa đông với những trận băo
tuyết, và cái lạnh xé da cắt thịt. Nhưng dù lạnh, dù
phải xúc tuyết, dù có tuyết làm cho việc đi lại khó khăn,
thế nhưng năm nào mà không có tuyết, mà trời ấm th́ cũng
có nhiều người than phiền là - Giáng Sinh ở Minnesota mà
không lạnh, không có tuyết th́ nó thiếu thiếu cái ǵ đó.
Giống như tuần trước, có người c̣n than là - năm này
Giáng Sinh coi bộ ấm quá, rồi là không có tuyết, nên
chắc buồn. Vậy là hôm thứ Tư, trời làm cho một trận băo
tuyết. Cũng may là băo tuyết tới trước 1 ngày, chứ rớt
vào chiều hôm qua là xong - năm nay khỏi có Lễ Giáng
Sinh luôn. Mà Chúa cũng khôn thật - băo tuyết mà cũng
chọn ngày, chứ không tối qua với hôm nay là khỏi có giáo
dân tới dự lễ luôn.
 |
Và
hôm nay, trong cái không khí mùa đông này, chúng ta làm
sống lại cái câu chuyện t́nh cách đây hơn 2000 năm tại
cánh đồng Bêlem. Trong những ngày Mùa Vọng, th́ chúng
ta được nghe lời Thánh Vịnh van nài là “Lạy Chúa, xin
Ngài xé trời mà ngự xuống với chúng con”, hay là như
lời bài hát “Trời cao hăy đổ sương xuống, trời cao
hăy mưa Đấng Cứu Đời”. Th́ hôm nay trong mầu nhiệm
Giáng Sinh, th́ Ngôi Hai Thiên Chúa đă xuống thế, Ngài
đă xé trời để xuống với con người, như lời bài Tin Mừng
mà chúng ta vừa nghe “Ngôi Lời đă trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta”.
Từ
đây, được nh́n thấy Thiên Chúa, được ở gần Thiên Chúa,
được gặp gỡ Thiên Chúa không c̣n là giấc mơ của con
người nữa. Qua việc Thiên Chúa xuống thế làm người,
Ngài đă biến ước mơ của con người trở thành hiện thực.
Từ đây, con người không chỉ lầm lũi bước đi một ḿnh, lẻ
loi đơn độc trong ḍng chảy nghiệt ngă của cuộc đời, với
những vất vả lầm than và khổ cực do hệ lụy của tội lỗi
Mặc
dù con người nỉ non ca thán để Thiên Chúa đến với con
người, hầu giải thoát và đưa con người về với Ngài; thế
nhưng khi Ngài đến - th́ cái sự thật đau ḷng được phơi
bày nơi tâm hồn của con người. Bài Phúc Âm ngày hôm nay
nói lên cái sự đau ḷng đó là “Chúa đến, thế nhưng con
người lại không tiếp nhận Ngài”.
Thiên
Chúa xuống trần để trao ban t́nh yêu, để trao ban chính
Ngài, thế nhưng con người đă từ chối Ngài và t́nh yêu
của Ngài. Và bởi v́ con người khước từ Ngài, nên Con
Thiên Chúa mới giáng sinh trong một cái hang ḅ lừa giữa
trời đêm đông giá rét, nơi một cánh đồng hoang vắng tại
Belem. V́ con người từ khước Ngài nên thánh Giuse phải
dẫn Đức Maria bồng Hài Nhi Giêsu trốn sang Ai Cập để
trốn sự truy sát của vua Hêrôđê. Sau cùng, v́ từ khước
Ngài mà con người đă đóng đinh Ngài trên thập giá.
Thời
tiết mùa đông giá lạnh, nhưng xă hội và con người ngày
càng lại càng lạnh hơn bởi v́ con người đă khước từ
Thiên Chúa và khước từ t́nh yêu của Ngài. Và hệ quả đó
là chúng ta thấy, có nhiều điều ác, nhiều điều xấu,
nhiều điều khủng khiếp đang xảy ra với cuộc sống con
người. Nào là khủng bố do một số người nhân danh tôn
giáo để reo rắc sự hận thù, ghen ghét, và sợ hăi cho
người khác; nào là nhân danh b́nh đẳng, nhân danh công
lư, để bạo loạn, để đập phá và cướp của; rồi trong gia
đ́nh vợ chồng xung đột dẫn đến mâu thuẫn, bất ḥa, có
khi dẫn đến đỗ vỡ; ở ngoài xă hội th́ con người nghi kỵ,
ghen ghét, oán hờn nhau, rồi họ bịa chuyện nói xấu lẫn
nhau, làm chia rẻ t́nh thân hữu giữa người với người,
làm mất đi cái bản tính “nhân chi sơ, tính bổn thiện”
nơi con người… Cái lạnh của xă hội đó càng làm cho tâm
hồn con người thêm lạnh giá, thêm chai đá, khiến cho con
người ngày càng làm ngơ, ngày càng thờ ơ, ngày càng dửng
dưng với anh chị em đồng loại.
 |
V́
thế, trong ngày Mừng Lễ Chúa Giáng Sinh hôm nay - Thiên
Chúa đă đến với con người, th́ mỗi người chúng ta cũng
phải mở ḷng ra để đón nhận Thiên Chúa. Mỗi người, mỗi
gia đ́nh chúng ta được mời gọi để trở thành “nơi t́nh
yêu bắt đầu”. Mỗi người chúng ta phải bắt đầu t́nh yêu
nơi chính ḿnh, bằng cách là ta đừng nghĩ tới cái “tôi”
nhiều, mà phải nghĩ tới “cái ta” nhiều hơn. Có nghĩa là
chúng ta đừng chỉ biết nghĩ cho bản thân, mà phải biết
nghĩ cho người khác nữa. Chúng ta bắt đầu bằng việc yêu
thương những người chung quanh ta….ta hăy làm cho gia
đ́nh ta trở thành “nơi t́nh yêu bắt đầu” bằng cách ta
biết sống quan tâm, săn sóc, hy sinh cho cha mẹ, vợ
chồng, anh chị em trong gia đ́nh; bằng việc giúp đỡ cho
những người đang sống chung quanh chúng ta. Chỉ có sống
trong t́nh yêu và khi có Thiên Chúa, th́ con người ta
mới hiểu rằng ai cũng cần có sự cảm thông, ai cũng cần
được tha thứ, ai cũng cần được quan tâm. V́ thế chúng
ta phải có thiện chí, và tạo cho nhau những cơ hội để
yêu thương và trao ban t́nh yêu. Và khi chúng ta biết
cho nhau t́nh yêu thương th́ đó là “nơi t́nh yêu bắt đầu”.
Xin
t́nh yêu Giáng Sinh trong năm nay trở thành nơi bắt đầu
để t́nh yêu chúng ta được lan tỏa khắp nơi, và đó cũng
là liều thuốc để chữa trị căn bệnh vô cảm, dửng dưng,
ích kỷ trong gia đ́nh, và trong xă hội hôm nay. Tôi cầu
chúc tất cả có được một ngày lễ Giáng Sinh, và một mùa
Giáng Sinh, được thật nhiều ơn lành hồn xác - và mỗi
ngày được an vui.
Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng

|