CHƯƠNG I:
Ma Qủy Quấy Nhiễu Thánh Gioan
Maria Viannây
Những Nhân Chứng
Tường Thuật
Thời đó, năm 1826, người thợ đóng xe trong làng là một chàng
trai 28 tuổi khoẻ mạnh, đă sống tại đó khá lâu để có thể làm chứng cung khai
trước toà án phong thánh. Anh tên là André Verchère. Chúng ta hăy đọc qua lời
khai của anh lần đầu tiên vào ngày 4-6-1864 và lần thứ hai ngày 2-10-1876, được
khai sau khi thề nói đúng sự thật. Anh nói:
Đă nhiều ngày rồi, cha Viannây nghe thấy có những tiếng động
lạ thường trong nhà xứ. Một buổi tối, ngài đến t́m tôi và nói: "Cha không biết
đó có phải kẻ trộm không... Con có thể đến ngủ ở nhà xứ với cha được không?"
-
Thưa cha, con rất sẵn ḷng. Con sẽ đem cây súng theo.
Đêm đến, tôi lại nhà xứ. Tôi vừa sưởi ấm vừa nói chuyện với
cha sở cho tới mười giờ. Cuối cùng cha nói: "Thôi, chúng ta đi ngủ nhé!" Cha
nhường cho tôi pḥng ngủ của cha, c̣n cha th́ ngủ ở pḥng bên cạnh. Tôi không
ngủ được. Vào khoảng 1 giờ sáng, tôi nghe thấy có tiếng lay động dữ dội ở cánh
cửa bước ra sân. Cùng một lúc vang dội lên những tiếng chuỳ đập vào cánh cửa ấy,
đang trong khi nhà xứ có những tiếng rầm rầm như tiếng của nhiều chiếc xe chạy.
Tôi cầm khẩu súng lao về phía cửa sổ và mở ra. Tôi nh́n ra mà
chẳng thấy ǵ cả. Căn nhà rung lên trong ṿng 15 phút. Hai chân tôi cũng rung
lên như vậy, và tôi c̣n cảm thấy như vậy suốt 8 ngày. Ngay khi có tiếng động bắt
đầu, cha sở đốt đèn lên. Cha đến với tôi và hỏi:
-
Con có nghe thấy không?
-
Con nghe chứ! Cha thấy đó, v́ con đă đứng dậy cầm súng mà!
Nhà xứ rung động y như có động đất. Cha sở c̣n hỏi:
-
Con có sợ không?
-
Không - tôi đáp - con không sợ, nhưng con cảm thấy như chân
con muốn khuỵu xuống. Nhà xứ chắc sập mất!
-
Con nghĩ chuyện ǵ đang xảy ra vậy?
-
Con nghĩ rằng đây là do ma quỷ!
Khi mọi tiếng động chấm dứt, chúng tôi đi ngủ lại. Tối hôm
sau, cha sở lại đến yêu cầu tôi trở lại ngủ với cha. Tôi trả lời:
-
Thưa cha, con ngán quá cha ạ!
Chính cha sở đă xác nhận sự kiện
này, tại trường Chúa Quan Pḥng, một cơ sở bác ái do ngài sáng lập, ngài đă kể
lại người đầu tiên tới giữ nhà xứ cho ngài đă sợ hăi thế nào.
Ngài vừa cười
vừa nói: "Tội nghiệp anh chàng Verchère của tôi, cầm súng trong tay mà cứ run
như cầy sấy! Anh ta không c̣n nhớ rằng ḿnh đang có súng trong tay nữa!"
* * * * *
* * * * *
Một
Nhân Chứng Khác Tường Thuật
Anh chàng đóng xe từ chối, cha Viannây nói với ông xă trưởng,
và ông gửi một lúc hai người tới nhà xứ để canh giữ: chính con trai ông là
Antoine, một thanh niên khoẻ mạnh 26 tuổi, và người làm vườn ở lâu đài Ars tên
Jean Cotton, 24 tuổi. Trong 12 ngày, tối nào họ cũng đến ngủ ở nhà xứ. Trước toà
án phong thánh, họ khai như sau:
-
Chúng tôi không nghe thấy một tiếng động nào, Jean Cotton
kể lại. Cha sở ngủ ở một pḥng bên cạnh, không phải ngài cũng thấy như chúng
tôi. Hơn một lần, giấc ngủ của ngài bị quấy phá, ngài kêu chúng tôi và nói: "Các
con không nghe thấy ǵ sao?". Chúng tôi trả lời là không hề nghe thấy một tiếng
động nào cả. Tuy nhiên, có lúc chúng tôi nghe thấy một tiếng động giống như
tiếng một lưỡi dao gơ rất nhanh vào một cái lu đựng nước... Hồi tối, chúng tôi
đă treo đồng hồ của ḿnh gần cái gương trong pḥng ngài. Cha sở nói với chúng
tôi: "Cha lấy làm lạ là đồng hồ của các con không bị bể".
Dẫu sao, cha Viannây vẫn chưa dám nói ǵ về nguồn gốc và bản
chất những tiếng động lạ thường mà ngài nghe thấy. Nhưng cuối cùng, sau khi có
một kinh nghiệm mới nữa, ngài mới hiểu rơ.
Đường phố phủ đầy tuyết. Lúc đó, vào giữa mùa đông. Bỗng
nhiên, giữa đêm khuya, có những tiếng kêu la vọng lên trong sân nhà xứ.
Cathérine Lassagne, là người biết rất nhiều về cha sở, đă viết:
"Lúc đó y như có một đạo quân gồm lính Áo và lính Côzắc nói
lộn xộn một thứ ngôn ngữ mà ngài không hiểu ǵ cả".
V́ thế, ngài xuống mở cửa ra, nh́n thấy tuyết vẫn y nguyên
trên đường, không một dấu chân. Th́ ra tất cả những tiếng lộn xộn đó, những
tiếng ồn ào của những binh lính đi qua chỉ là ảo ảnh ảo giác! Ngài nghĩ, dẫu sao
đây không phải là chuyện do con người làm ra được. Nhưng nếu không phải do con
người, th́ cũng không phải việc làm của "thần lành". Lần này, quả thật, ngài cảm
thấy sợ! Đó là một dự cảm tiên báo một cuộc tấn công của hoả ngục! Ngài quả
quyết như thế! Về sau, khi được Đức Giám mục của ngài là Đức Cha Delvie hỏi,
ngài nói:
-
Con cho rằng đó là ma quỷ, v́ con cảm thấy sờ sợ. Nếu là do
Thiên Chúa nhân từ, th́ ngài không làm cho người ta sợ hăi.
Từ lúc đó, ngài không c̣n cho rằng cầu cứu sự che chở của con
người là hữu ích nữa. Ngài cho tất cả những người canh giữ nhà xứ về hết, và chỉ
c̣n một ḿnh ngài sẵn sàng trực diện với Đối Thủ.
Tác
giả: Gm. Cristiani |