CHƯƠNG VIII: Những Cảnh Trừ Qủy

Lần Trừ Qủy Thứ Tư

 

"Hôm nay, thời tiết rất thuận lợi. Mặt trời đă lên. Chúng tôi tới nhà thờ. Sau khi tôi trói người quỷ nhập lại, vị linh mục lại bắt đầu đọc kinh cầu các thánh như thường lệ. Và cũng như mọi khi, con quỷ vẫn chửi rủa vị linh mục:

 

- Già mà lưu manh! Già mà đê tiện! Ngươi lại bắt đầu những tṛ khỉ của ngươi! Không thể thế được! Ngươi là đồ láo toét! Ta nói cho ngươi biết, ta không thèm làm như thế! Nhưng cứ nghe nó đi! Được rồi! Nó không làm xong đâu, nó nói hoài à! Nó không chịu ngừng lại! Nhưng ngươi sẽ phải chết khát, đồ già mà đê tiện! Hăy ngừng lại đi! Ta ở đây mà! Ta thật là đẹp!

 

- A! Phải rồi! Mày đẹp lắm! Cha nói. Đầu của mày là một cái đầu rắn bẩn thỉu, bị người ta đạp giập nát!

 

- Chà! Hăy nghe hắn nói ḱa! Satan kêu lên. Bây giờ hắn đang nhục mạ ta ḱa! Ngươi có tôn trọng ta không?

 

- Sao? Tôn trọng mày à? Mày là "Con Thú dơ bẩn"! Cứ chờ xem! Mày sẽ biết tay tao!

 

Và cha đọc lời trừ quỷ. Con quỷ rú lên, vặn vẹo người, và nói:

 

- Thôi! Ngừng lại đi! Các ngươi không thấy hắn đang làm ta đau đớn sao? Những người khác đâu? Hăy cản hắn lại! Sáng nay ngươi làm ta đau khổ chưa đủ sao (con quỷ dùng một từ ngữ ghê gớm thay cho từ đau khổ), mà c̣n phải tiếp tục làm nữa? Ngươi đúng là một thằng đê tiện, một tên gian ác!

 

Cha bắt nó câm miệng và hỏi nó:

 

- Mày muốn ǵ? Đi hay không đi?

 

- Ê này! Đi hay không, ta không biết, ta không quyết định được. Bây giờ chưa phải là lúc đi!

 

- A! Bây giờ chưa tới lúc à? Được, nhân danh Đức Trinh Nữ Maria, tao ra lệnh cho mày phải rời khỏi phụ nữ này ngay tức khắc, v́ hôm nay là ngày kính Đức Trinh Nữ Maria.

 

- Ta biết, Satan trả lời. Nhưng Bà ấy không bảo ta phải ra đi ngày hôm nay!

 

- Đồ láo toét! Đồ đạo đức giả! Đồ "Thú vật dơ bẩn"! Vị linh mục nói. Được! Mày phải quỳ xuống tức khắc trước Đức Trinh Nữ Maria!

 

Con quỷ nhiều lần từ chối không được đành phải quỳ xuống.

 

- Bây giờ, cha nói, mày phải đọc: "Kính mừng Maria!".

 

Con quỷ liền phản đối:

 

- Á! Không được! Ngươi đừng làm quá đáng chứ! Nếu không, ta không thèm đọc ǵ cả!

 

- Mày phải đọc: "Kính Mừng Maria!".

 

Satan liền đọc lên:

 

- Kính... kính... kính... mừng...

 

- C̣n phải đọc: "Maria" nữa chứ! Cha nói.

 

Con quỷ đành mau miệng lập lại đầy căm tức:

 

- Kính mừng Ma... Ma... Maria!

 

- A! Vậy là nó vừa đọc kinh "Kính Mừng Maria!".

 

- Không phải thế! Không phải thế! Ta có đọc ǵ đâu! Nhưng tiên quyết là ta không muốn đi! Ta, ta đang ở đây!

 

- Được! Rồi mày sẽ thấy!

 

Và cha ra hiệu cho tôi, tôi bèn dẫn vợ tôi tới trước bàn thờ chính. Lúc đó Satan sợ hăi và bắt đầu run rẩy. Một lúc im lặng. Linh mục chỉ lên nhà tạm và nói với nó:

 

- Mày xem! Nhân danh Thiên Chúa và Giáo Hội, tao ra lệnh cho mày phải rời khỏi người phụ nữ này!

 

Con quỷ không trả lời. Nó im lặng chừng một phút. Rồi bỗng nhiên nó nói với linh mục:

 

- Ngươi có nghe ǵ không? Ngươi không nghe thấy Ngài nói ǵ sao? Ngài nói cho ngươi đó! Ngài nói: chỗ của ngươi không phải là ở đây! Ngươi có nghe thấy không?

 

Lại im lặng. Rồi Satan, đôi mắt nh́n lên bàn thờ, nói:

 

- Hăy nghe!

 

Satan vừa nói vừa run rẩy:

 

- Nhưng phải nói rằng Ngài nói điều đó là nói với ta! Nhưng không được đâu! Ngài nói với ta: chỗ của mi không phải là ở đây!

 

- Đúng rồi! Cha nói. Chỗ của mày không phải là ở đây! Hăy trở về chỗ của mày là hoả ngục, và hăy để người phụ nữ này lại đây!

 

Con quỷ bèn run rẩy khóc lóc. Bỗng nhiên, sau một lúc im lặng, một chuyện kỳ lạ xảy ra: Tên Satan kiêu hănh kia quỳ gối trước bàn thờ, đầu phủ phục sát đất và thờ lạy Thiên Chúa Toàn Năng: nó xin Thiên Chúa cho nó được ở lại đây. Ngẩng đầu lên, hướng về nhà tạm, nó trả lời Chúa:

 

- Vâng, vâng, tôi nghe rồi!

 

Và hướng về vị linh mục, nó nói:

 

- Ông có nghe ǵ không? Ngài bảo tôi phải tôn trọng ông và vâng lời ông.

 

Bỗng nó phủ phục sát đất để thờ lạy Chúa, nó giữ tư thế đó cho tới hết buổi trừ quỷ, khoảng nửa tiếng đồng hồ. Những người có mặt không thể quên được cảnh này.

 

Chính nó tự xưng là Satan vĩ đại, thế mà bây giờ nó đang thờ lạy Thiên Chúa và vâng lời Ngài. Từ lúc Thiên Chúa ra cho nó lệnh đó, nó không cử động nữa, nó cứ phủ phục như thế và tỏ ra kính trọng vị linh mục.

 

Cảnh tượng đó kéo dài khá lâu. Nhưng bỗng nhiên Satan nói:

 

- Ấy! Tôi phải ở lại đây lâu sao? Tôi muốn đi mà!

 

Linh mục đáp lại:

 

- Mày hăy cút đi, Satan! Chỗ của mày không phải là ở đây! Thiên Chúa đă nói với mày như thế, tao chỉ lập lại cho mày thôi! Hăy để người phụ nữ này lại cho Chúa, c̣n mày th́ hăy cút về hoả ngục để gặp lại bạn bè của mày đi!

 

- A! Hai chuyện đó đâu có phải là một! Tôi vẫn có quyền giữ lấy người phụ nữ này chứ!

 

- Mày không có quyền ǵ cả! Cha nói. Hăy trở về hoả ngục của mày và hăy để người phụ nữ này lại. Chị ta ở nhà chị ta, mà mày lại không chịu ở nhà của mày: Satan, hăy cút đi!

 

- Tôi cũng muốn đi! Nhưng lại không muốn đi một ḿnh!

 

Nó c̣n nói với những người có mặt ở đó:

 

- Được! C̣n những người khác, các người tới đây phải không? Có ai nghĩ đến ta không? Ta không thể ở lại đây được!

 

Vị linh mục lập lại:

 

- Hăy xéo đi, Con Thú dơ bẩn! Đồ giả h́nh! Đồ ba xạo! Đồ hèn!

 

- Ấy! Ông phải lễ phép một chút chứ! Tôi tôn trọng ông là v́ tôi không thể làm khác được. Tôi bị bắt buộc như thế, nhưng tôi không sợ ông đâu, ông biết chứ?

 

Cha lại nhắc nó:

 

- Được! Hăy nh́n Thiên Chúa ḱa!

 

Con quỷ quay mặt đi và nói:

 

- Ê! Ông biết chứ! Tôi chỉ sợ Ngài chút xíu thôi!

 

Nhưng bỗng nhiên, nó lại phải miễn cưỡng quỳ gối xuống và nói:

 

- Dạ! Vâng ạ!

 

Và quay về phía linh mục, nó nói:

 

- A! Thưa cha! Ngài bảo tôi phải nói với cha là: Thưa cha! Được! Được! V́ t́nh thế buộc phải như vậy! C̣n ta, ta vẫn vĩ đại!

 

Nhưng Satan không thể nói ǵ ngạo mạn hơn nữa. Nó vừa quỳ gối xuống, vừa lập lại:

 

- Dạ, vâng ạ! Dạ, vâng ạ!

 

Rồi nó đau đớn, vặn vẹo người và tuyên bố:

 

- Ồ! Không được, tôi không làm được! Tôi không muốn làm!

 

Và nó nói với cha:

 

- Cha có nghe thấy không? Ngài bảo tôi: Mi phải ra đi ngay hôm nay! Nhưng không thể được! Tôi đă vất vả làm việc suốt 3 năm nay! A! Ông linh mục D. của cha (tên của linh mục không tin vào chứng quỷ nhập), ông ta không thấy ǵ cả! Cần phải mua cho ông ta một cặp kiếng để cho ông ta thấy rơ hơn. Ông ta nói: "chị ấy bị bệnh" - nhưng bệnh đó là do tôi làm ra ở trong người chị! Ông ta nói: "chị ta đau" -  vẫn là do tôi làm ở trong đó! Nhưng các người không thấy ǵ cả! A! Các người chẳng có tinh ma ǵ cả! Chẳng biết rằng chính ta là Satan đang ở trong người chị ta. Và bây giờ tôi có thể nói rơ cho cha biết: Chính ta, Satan vĩ đại, ta hiện diện trong chị ta một phần nào thôi! Cha có muốn tôi cho cha thấy là tôi hiện diện trong ấy một chút không?

 

- Tao biết rồi, biết mày ở đó rồi!

 

- Ô! Cha! Cha thấy tất cả! Cha khám phá ra tất cả! Tôi ở đó, nhưng tôi không sợ các người! Và v́ không sợ, nên ta sẽ không đi!

 

Năy giờ nó vẫn phủ phục dưới đất, bây giờ nó mới quỳ lên và nhăn nhó. Nó lấy ngón tay chỉ vào ḿnh nó và nói:

 

- Ta, ta ở đây! Ta là đấng vĩ đại! Ta là chủ trái đất này!

 

Nhưng bỗng nhiên nó nh́n lên nhà tạm và bị vật xuống đất! Nó lại phủ phục xuống và run rẩy, bàn tay cào cào xuống mặt đất! Nó đau đớn, vặn vẹo ḿnh, bỗng nhiên nó ngă ngửa ra, và phát ra những tiếng rên rỉ một thời gian rất lâu.

 

Bỗng nhiên nó trỗi dậy, nhưng vẫn c̣n quỳ gối. Nó vẫn c̣n ra vẻ láu cá. Nhưng nó lại phải miễn cưỡng phủ phục xuống, và cha lại nói với nó:

 

- Mày thấy không, mày bảo mày lớn, mày vĩ đại, thế nhưng mày vẫn phải vâng lời.

 

Nó vừa nh́n xuống tấm thảm vừa nói:

 

- Ồ! Tôi nh́n tấm thảm này mà! Cái thảm này đẹp lắm! Tôi sẽ làm một cái giống như vậy!

 

V́ nó phủ phục đầu sát đất, nhưng nó vẫn muốn làm ra vẻ không sợ, nên nó nói:

 

- Ta cần phải coi cho sát cái tấm thảm này! Ta bị cận thị rồi!

 

Rồi nó ngẩng đầu lên và nói:

 

- A! V́ sự thể như vậy, nên ta sẽ không đi! Rồi sẽ biết ai là người chán nản thua cuộc!

 

- Được! Linh mục nói. Rồi mày sẽ thấy!

 

Cha đọc kinh trừ quỷ, rồi rảy nước thánh khiến Satan đau khổ. Bị đau đớn, nhưng nó vẫn ráng nói:

 

- Ta vẫn vĩ đại!

 

Nhưng bỗng nhiên, bị đau quá, nó lại ngă ngửa ra lần thứ hai. Nó giăy giụa, vặn vẹo, và phát ra những tiếng rên.

 

Sau khi làm cho nó thật đau khổ, linh mục nói với Satan:

 

- A! Mày không muốn đi! Được! Ngày mai và ngày kia, chúng ta lại tiếp tục nếu cần. Nhưng tao đảm bảo mày phải ra đi!

 

Nói rồi, cha bỏ đi, c̣n Satan chỗi dậy và nói:

 

- Ta là Satan vĩ đại! Chính ta điều khiển cả vũ trụ này!

 

Lúc đó, vợ tôi hồi tỉnh lại, nàng tới trước bàn thờ Thiên Chúa, chắp hai tay lại và thưa:

 

- Ôi lạy Chúa! Ôi lạy Chúa!

 

Rồi nàng quỳ gối xuống, làm dấu thánh giá! Nhưng Satan ở trong nàng phản đối. Và nàng rời khỏi đó với niềm tin tưởng Thiên Chúa sẽ cứu thoát nàng khỏi ảnh hưởng của "Con Thú dơ bẩn".

 

Buổi trừ quỷ này kéo dài 3 giờ 15 phút. Satan phải đau đớn lắm, nhưng nó chỉ chịu tạm rời khỏi ư thức của nàng khi nó kiệt sức và không chịu nổi nữa.

 

Phải nói rằng lần này Satan đă hiền lành hơn rất nhiều, đă vâng lệnh Thiên Chúa, đă tôn kính vị linh mục mặc dù cha không nhượng bộ con thú dơ bẩn ấy chút nào!..."

 

Tác giả: Gm. Cristiani

 

* * * * *   * * * * *

 

Church of Saint Columba
1327 Lafond Avenue
St. Paul, MN 55104
Phone: (651) 645-9179    Fax: (651) 645-9170