Sau cuộc tranh luận tối hôm trước, cha
Pier-Paolo cảm thấy có phần bối rối, nên sáng hôm sau, cha đă tới gặp Đức Giám
Mục của ḿnh là Đức Cha Pellizzari để tŕnh bày chi tiết tất cả những sự kiện mà
chúng tôi vừa kể. Sau một lúc suy nghĩ, Đức Cha chỉ nói:
- Này cha, cha hăy làm phép trừ quỷ cho bà
ta!
- Thưa Đức Cha, linh mục vội vàng trả lời,
có cần thiết phải làm điều đó chăng?
- Cần chứ! Đức Giám Mục không ngần ngại
trả lời.
- Chính con phải trừ quỷ cho bà ta sao?
- Phải, cha phải làm!
- Đức Cha có thể trao trách nhiệm cho
người khác không?
- Hoặc cha, hoặc Đức Cha Mosconi (tức Giám
Mục phó), nhưng tốt hơn là cha làm, v́ cha biết bà ta.
- Xin Đức Cha thứ lỗi, nếu không lầm th́
con nghe nói rằng ma quỷ sẽ chống lại người nào dùng phép trừ quỷ để trừ nó, và
sẽ bày ra đủ tṛ để quấy phá người ấy!
- Nhưng ai có thể tin được lời của ma quỷ?
Cha không biết rằng ma quỷ là cha của mọi sự dối trá sao?
Cuối cùng, cha Pier-Paolo phải vâng theo ư
của Đức Cha. Từ toà giám mục trở về, cha cũng hơi lo lắng. Đương đầu với ma quỷ,
đối với cha, có vẻ là một cuộc phiêu lưu kinh khủng. Cha là một linh mục rất đạo
đức, nhưng có phần nào hơi nhút nhát, sợ phải bước vào một trận chiến trong đó
có lẽ cha khó nắm được phần thắng. Nhưng lệnh Đức Giám Mục rất rơ ràng và dứt
khoát. Cha tuân phục, cầu nguyện, cha ngủ rất ít, và quyết chí thi hành nhiệm vụ
đă được uỷ thác. Ban sáng, cha đi t́m bác sĩ Lupi, giám đốc bệnh viện tâm thần
để tŕnh bày cặn kẽ những ǵ xảy ra, và ông bác sĩ đă bị thu hút bởi câu chuyện
của cha, đă xin cha cho phép chứng kiến nghi thức trừ quỷ, và đó cũng chính là
điều cha muốn đề nghị với ông.