Hôm sau, thứ Hai
4-10-1869, vào lúc 2 giờ trưa, phép trừ quỷ lại được thực hiện
với sự hiện diện của những nhân chứng ngày hôm trước.
Người ta buộc chặt đứa bé
vào cái ghế bành màu đỏ và bắt nó mặc một cái áo trói (thường
dùng cho người điên). Ma quỷ vẫn luôn luôn muốn biểu lộ sự có
mặt của nó. Nên bỗng nhiên người ta thấy chiếc ghế bành cùng với
đứa trẻ bay lên trên không, bất chấp ba người lực lưỡng cố gắng
níu giữ lại, khiến họ bị xô nhào sang bên trái cũng như bên phải.
Cùng lúc đó, đứa trẻ bị quỷ nhập rống lên ghê rợn và miệng nó
phóng nước bọt ra.
Tuy nhiên, người ta cũng
kéo nó xuống được, và bắt đầu nghi thức trừ quỷ. Hai tiếng đồng
hồ trôi qua, sau khi đọc kinh cầu các thánh và những kinh nguyện
mở đầu trong sách Các phép, linh mục trừ quỷ đứng dậy và một lần
nữa kêu gọi ma quỷ:
- Hỡi thần ô uế, lúc này
giờ của mi đă đến, nhân danh Giáo Hội Công giáo, nhân danh Thiên
Chúa, và nhân danh ta, là linh mục của Thiên Chúa, ta ra lệnh
cho mi phải nói các ngươi có bao nhiêu đứa?
- Điều đó không liên can
ǵ tới mi cả, thằng đểu!
- Đó là những lời nói kiêu
ngạo mà mi và những người ở hoả ngục cứ ngoan cố nói hoài! Mi
thuộc về vực sâu chứ không phải thuộc về ánh sáng! Hăy trở lại
đó đi, hỡi thần ô uế!
- Ta không muốn trở lại đó,
ta muốn đi chỗ khác!
- Này Satan! Ta ra lệnh
cho mi nói cho ta biết tụi mi có bao nhiêu đứa?
- Chúng ta chỉ có 2 thôi!
- Mi tên ǵ?
- Oribas.
- C̣n đứa kia?
- Ypès.
- Được! Hỡi các thần ô uế!
Ta ra lệnh cho các ngươi phải ra khỏi nhà của Thiên Chúa: các
ngươi không được làm ǵ ở đây cả. Hỡi các thần của hư mất! Hăy
ra khỏi đây: ta ra lệnh cho các ngươi nhân danh Bí tích Thánh
Thể! ...
- Ta không muốn ra! Thằng
đểu, mi không có quyền hành ǵ cả. Giờ ta chưa tới!
Vị linh mục một lần nữa
lại nhễ nhại mồ hôi, ngài run rẩy. Những người chứng kiến cũng
xúc động không kém, thậm chí sợ hăi nữa. Tuy nhiên, cha Souquat
lại tiếp tục cuộc chiến. Cầm một cây thánh giá, cha đứng giơ
trước mặt người bị quỷ nhập và nói:
- Hỡi Satan khốn kiếp, mi
không dám nh́n thẳng vào h́nh ảnh này, và mi quay mặt đi để khỏi
phải trông thấy, mi thách thức linh mục. Ta ra lệnh cho mi, hăy
ra khỏi đây, và hăy trở về hoả ngục là nơi dành cho mi!
- Ta không muốn đi, con
quỷ kêu lên, ở đó không tốt.
- Đúng ra mi phải vâng lời
Thiên Chúa, nhưng mi đă tự gây bất hạnh cho mi. Mi thích làm
thần tối tăm hơn. Hăy rút lui ra khỏi ánh sáng, và hăy cút vào
trong bóng tối đă được dọn sẵn cho mi!
- Giờ ta chưa đến, ta
không đi!
Vị trừ quỷ cầm cây đèn cầy
đă được Đức Thánh Cha làm phép, và nói nhấn mạnh:
- Hỡi Satan kiêu căng, ta
đặt cây đèn cầy này trên đầu mi để chỉ cho mi con đường xuống
hoả ngục. Ở đây là ánh sáng của Giáo Hội Công giáo, c̣n mi là
thần của tối tăm. Phải, hăy trở về hoả ngục để gặp các đồng chí
của mi.
- Ta ở lại đây, v́ ở đây
th́ tốt, c̣n ở hoả ngục không tốt.
Để kết thúc, vị linh mục
cầm trong tay một bức tượng Đức Trinh Nữ Maria, và nói:
- Mi có thấy Đức Trinh Nữ
Maria không? Một lần nữa, Ngài sẽ đạp dập đầu mi! Ngài sẽ ghi và
in trên ngực mi danh hiệu Giêsu và Maria để những danh hiệu đó
sẽ thiêu đốt mi đời đời... Vậy, mi không nhượng bộ phải không?
Ta đă ra lệnh cho mi nhân danh Đức Giêsu, nhân danh Giáo Hội
Công giáo, nhân danh Đức Thánh Cha, nhân danh Bí tích Thánh Thể.
Mi vẫn giả điếc trước lời của linh mục. Này Satan, bây giờ chính
Mẹ của Thiên Chúa ra lệnh cho mi! Ngài ra lệnh cho mi ra khỏi
đây! Hỡi thần dơ bẩn, hăy trốn khởi Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội!
Ngài ra lệnh cho ngươi phải đi!
Lúc đó, cả cộng đoàn tham
dự đọc kinh Hăy nhớ (Memorare) bằng tiếng Latinh. Bỗng nhiên,
bằng một giọng trầm trầm cương quyết, con quỷ kêu lên:
- Được, ta sẽ đi!
Lúc đó, đứa trẻ đáng
thương bị quỷ nhập vặn vẹo ḿnh như một con giun bị người ta đạp
trúng. Mọi người nghe thấy một tiếng rắc khô khan. Đứa trẻ duỗi
người ra, cúi xuống và bất tỉnh. Con quỷ đă ra khỏi.
Cảnh tượng ấy khiến những
người ở đó vốn đă sợ hăi lại hốt hoảng thêm. Trước đây một chút,
họ trông thấy khuôn mặt Thiébaut đỏ bừng, đầy vẻ đe doạ và giận
dữ, và họ đă nghe những câu trả lời đầy kiêu căng của Satan.
Bây giờ th́ đứa trẻ đang
ngủ thiếp đi, ngủ một tiếng đồng hồ. Ma quỷ đă ra khỏi nó. Khi
người ta đưa ảnh Chúa Kitô đến trước mặt nó, hoặc rảy nước thánh
trên người nó, nó không c̣n phản ứng nữa. Nó để cho người ta
bồng nó vào pḥng của nó một cách dễ dàng. Sau một thời gian
ngắn, nó thức dậy, dụi mắt, và tỏ ra hết sức ngạc nhiên khi
trông thấy chung quanh nó biết bao người mà nó không quen. Cha
Schrantzer, người mới nói chuyện với nó hôm trước, hỏi nó:
- Con có nhận ra cha không?
- Không, con không biết
cha!
Mẹ nó cũng có mặt ở đó.
Chị ta reo lên vui mừng. Thằng Thiébaut của chị trước đây bị quỷ
làm cho điếc, bây giờ lại nghe được b́nh thường, và nó đă được
chữa khỏi quỷ nhập. Tất cả những người chứng kiến đều tôn vinh
Thiên Chúa đă ban cho Giáo Hội một quyền năng cao cả như thế.
Người mẹ và đứa trẻ trở về Illfurth với hy vọng rằng đứa em bị
quỷ nhập cũng sẽ tới phiên được chữa lành sớm.