Chúng ta hăy rời khỏi xứ
Ars là nơi vừa cho chúng ta thấy khá nhiều trường hợp bị quỷ
nhập đến từ nhiều xứ trên đất nước Pháp. Bây giờ chúng ta hăy
sang vùng Alsace. Cha sở Ars, vừa qua đời ngày 4-8-1859. Những
sự kiện quỷ nhập mà chúng ta sắp nghe, xảy ra ở Illfurth trong
khoảng từ 1864 đến 1869. Illfurth ở cách Altkirch 7 km tại hợp
lưu sông Ill và sông Largue, và nằm trên kênh đào nối sông Rhône
với sông Rhin, ở quận Mulhouse. Thời đó là một thị trấn lớn có
khoảng 1200 dân.
Nạn nhân của ma quỷ trong
vùng này là hai anh em: một đứa tên là Thiébaut Burner, 9 tuổi,
c̣n đứa kia tên là Joseph mới 7 tuổi. Vào cuối năm 1864, cả hai
đứa đều có những triệu chứng bệnh hoạn khiến cho các bác sĩ phải
hoang mang. Vào tháng 9-1865, có những hiện tượng hoàn toàn bất
thường xuất hiện. Chẳng hạn cả hai đứa, nếu nằm ngửa, th́ chúng
có thể xoay đi xoay lại như những con bông vụ sống, với một tốc
độ không thể tin được. Nhưng không phải chỉ có thế: đôi khi
chúng đói mà ăn không no. Bụng chúng phồng to lên vô chừng.
Chúng nói rằng trong dạ dày chúng có một cái ǵ giống như một
trái cam, và có một con vật sống động di chuyển trong người từ
trên xuống dưới.
Hơn thế nữa, thỉnh thoảng,
nếu chúng ngồi trên một cái ghế dựa, th́ cả ghế được một bàn tay
vô h́nh nào đó nâng lên với chúng, rồi lơ lửng trên không mà
chẳng có một lư lẽ nào rơ rệt giải thích được. Như chúng tôi đă
nói ở trước, theo Đức Cha Saudreau, th́ đó là những dấu hiệu báo
cho biết đó là chứng quỷ nhập. Tại Illfurth, có rất nhiều người
thấy những dấu hiệu đó, kể cả những người nghiêm chỉnh và có học
thức, nếu không có chứng cứ th́ không dễ ǵ tin được những
chuyện lố lăng như những chuyện mà người ta kể cho chúng tôi đây.
Chúng tôi đă trưng dẫn trong tác phẩm của J.H. Gruninger một
đoạn văn dài ở chương trước. Ông này chứng nhận rằng trong số
những người chứng kiến những sự việc ở Illfurth, có cha ruột của
ông, và cha ông rất thường kể lại những ǵ đă xảy ra. Và cả vùng
đó người ta đều biết chuyện này.
Trong một giáo phận có
nhiều thành phần trí thức như giáo phận Strasbourg, ư tưởng cho
rằng đây là một trường hợp quỷ nhập không thể nảy ra một cách
nhanh chóng trong đầu óc của một số người Công giáo cũng như
linh mục. Người ta t́m cách làm sáng tỏ vấn đề. Người ta thử trừ
quỷ cho hai đứa trẻ, và trong khi trừ quỷ, họ yêu cầu ma quỷ cho
biết tên của chúng.
Cách đây mấy trang, chúng
ta đă đọc thấy cha sở họ Ars trong một trường hợp tương tự đă
đọc những lời hỏi tên ghi trong sách Các phép: Tu qui es? (Mày
là ai?). Trong trường hợp này, khi bị hỏi tên, ma quỷ thấy đối
diện với chúng không phải là một quyền năng mạnh mẽ như quyền
năng của vị thánh nhân họ Ars, nên trong một thời gian dài,
chúng từ chối không chịu xưng tên ra. Nhưng rồi người ta cũng
biết trong mỗi đứa trẻ có ít nhất hai con quỷ. Hai con quỷ nhập
vào đứa lớn, Thiébaut, tự xưng là Ypès và Oribas. C̣n trong đứa
kia, có một con tên là Zolalethiel, nhưng con quỷ c̣n lại người
ta không bao giờ biết được tên của nó.
Những dấu hiệu cho biết
chứng quỷ nhập ghi trong Sách Các phép đă được kiểm chứng trong
trường hợp của hai đứa trẻ này, v́ chúng nói được nhiều thứ
tiếng rất khác nhau, hay ít ra chúng có thể trả lời những câu
hỏi được hỏi bằng tiếng Latinh, tiếng Anh, Pháp, Đức, hay bằng
thổ âm vùng đó. Việc nói được các thứ tiếng chưa học là một dấu
chỉ có sức thuyết phục. Một dấu chỉ khác: chúng rất ghét nước
thánh, nói chung là không sao sửa chữa được việc chúng ghét
những vật đă được làm phép. Dấu chỉ thứ ba: chúng có thể tiên
báo trước những biến cố sắp xảy ra. Người ta có thay phiên nhau
ở bên cạnh hai đứa trẻ bị quỷ nhập đó cũng vô ích. Chúng tỏ ra
có một tầm hiểu biết rất cao so với tuổi tác và học vấn của
chúng. Không một câu hỏi nào chúng không trả lời được, dẫu là
những câu hỏi rất khó hoặc rất rắc rối. Rơ ràng sự hiểu biết này
không phải là tự nhiên. Chúng thuộc loại ngoại nhiên. Nhưng tất
cả mọi hoàn cảnh đều có khuynh hướng chứng tỏ rằng sự hiểu biết
đó không phải của các thiên thần, mà thực sự là của ma quỷ.
Chẳng bao lâu cả miền
Alsace đều biết những sự kiện ấy. Tiếng đồn vang tới tận Paris.
Theo yêu cầu của giáo luật, Toà giám mục Strasbourg cho mở cuộc
điều tra. Theo yêu cầu của toà tỉnh trưởng tỉnh Haut-Rhin, quận
trưởng quận Mulhouse cũng ra lệnh cho đội trưởng hiến binh
Werner viết một bài tường tŕnh về những sự kiện đă xảy ra.
Werner bèn tới tận nơi.
Nếu anh ta có tiên kiến th́ tiên kiến đó hẳn là bất lợi. Anh tin
chắc chắn rằng, giữa thế kỷ 19 này, việc tin vào ma quỷ là một
chuyện không thể chấp nhận được. Nhưng anh ta đă tỉnh ngộ ngay
khi anh ta tới tận nơi. Chắc chắn là ở Illfurth có xảy ra những
chuyện vượt quá tầm hiểu biết của anh.
Về phía ḿnh, từ lâu Giáo
quyền đă đi đến kết luận cần phải có, như phải làm phép trừ quỷ
cho hai đứa trẻ. Trong thời gian đó, chúng vẫn lớn lên. Đến năm
1869, th́ những tṛ ma quỷ đó đă kéo dài được 5 năm. Thiébaut đă
được 14 tuổi, c̣n đứa em được 12 tuổi.
Việc trừ quỷ được thực
hiện làm hai lần, nghĩa là trừ quỷ đứa này xong mới tới đứa kia.