Điều kỳ lạ là khi trở về
nhà, Thiébaut không c̣n nhớ ǵ nữa. Bốn năm vừa qua sống trong
t́nh trạng bị quỷ nhập đă bị xoá khỏi kư ức. Nó không c̣n nhận
ra cha sở của nó, cha Brey, một linh mục rất đạo đức, mà người
ta đă so sánh với cha sở thánh họ Ars, và như người ta nói, cha
cũng bị ma quỷ quấy nhiễu như ngài. Nó không nhớ là đă thấy toà
thị trưởng mới. Nó đưa cho em nó những bức ảnh đă làm phép mà nó
đem từ
Strasbourg về. Nhưng Joseph ném xuống đất
và nói:
- Mày giữ lấy cho mày đi!
Tao không thích mấy cái đó!
- Nó có bị điên không má?
Thiébaut hỏi mẹ.
Người ta tránh không nói
cho nó biết trước đây nó cũng bị t́nh trạng như thế. Nó không
nhớ ǵ nữa cả.
Thứ Tư ngày 6-10-1869, đứa
em bị quỷ nhập kêu lên:
- Hai đồng chí của tao -
người ta hiểu nó nói đến Oribas và Ypès, hai con quỷ đă bị đuổi
ra khỏi Thiébaut - đều là những thằng nhát gan. Hiện tại tao là
chủ và là người mạnh nhất. Tao sẽ không ra khỏi đây trước 6 năm.
Tao sẽ chọc quê mấy ông thầy tu.
Ông Tresch, làm thị trưởng,
và là một Kitô hữu rất tốt, hỏi nó:
- Mày mạnh thế à?
- Đương nhiên, nó nói, ta
thích ở đây. Ta đang sống trong cái tổ chim rất là ấm áp. Ta chỉ
rời khỏi đây khi nào ta muốn.
Tuy nhiên, không để lâu,
cha Brey đă xin toà Giám mục cho phép trừ quỷ. Đang khi Thiébaut
lại trở thành đứa trẻ ngoan ngoăn như ngày xưa, đi nhà thờ và đi
học, xưng tội và rước lễ đàng hoàng, không c̣n nhớ 4 năm bị quỷ
nhập nữa, th́ t́nh trạng của Joseph càng ngày càng tệ đi. Cuối
cùng, phép trừ quỷ của toà Giám mục đă về tới, cha sở ấn định
ngày trừ quỷ là ngày 27-10. Tuy nhiên chuyện này được giữ kín để
tránh t́nh trạng người ta kéo tới xem đông quá. Hôm đó là Chúa
nhật, chỉ có một vài nhân chứng được mời tới dự. Và nghi thức
trừ quỷ được cử hành tại nhà nguyện của nghĩa trang Burnkirch,
cách làng khoảng 15 phút đi bộ. Hiện diện tại đó có ông thị
trưởng Tresch, cha mẹ đứa trẻ, thầy giáo, ông trưởng nhà ga, cô
giáo trường nữ sinh, giáo sư Lachemann, ông Spies và ông
Martinot.
Vào lúc 6 giờ sáng, khi
thánh lễ bắt đầu, th́ đứa trẻ bị quỷ nhập bắt đầu giậm chân và
nghiêng người xuống đủ mọi phía. Người ta phải trói chân trói
tay nó lại. Chưa đọc xong các kinh dưới chân bàn thờ th́ đứa trẻ
đă tự cởi trói được, và đá những sợi dây trói đó lên tới chỗ cha
làm lễ. Ông Martinot phải giữ chặt nó lại trên đầu gối của ông.
Nó bắt đầu kêu lên những tiếng ú ớ, sủa ăng ẳng như chó con, kêu
ủn ỉn như lợn con. Tuy nhiên, nó giữ được b́nh thản từ kinh "Thánh,
Thánh, Thánh..." cho đến hết lễ.
Sau khi cởi áo lễ, mặc áo
surplis và dây các phép (stola), cha sở bắt đầu làm phép trừ quỷ.
Khi tới phần đối thoại với quỷ theo nghi thức, cha Brey ra lệnh
cho nó nói có bao nhiêu con quỷ trong đứa nhỏ. Nó trả lời khô
khốc: "Mi không cần biết điều đó!". Cha sở lại tiếp tục, nó nói
ra tên Ypès, là một trong những con quỷ đă nhập vào anh đứa bé.
Trong khi đọc Tin Mừng
Gioan, thằng nhỏ bị quỷ nhập kêu lên: "Tao sẽ không đi đâu cả!".
Và nó chửi rủa vị trừ quỷ như tát nước. Vị này vẫn tiếp tục công
việc suốt 3 tiếng đồng hồ. Các tham dự viên bắt đầu chán và nản.
Nhưng cha sở, mặc dù chính cha đă hết sức mệt rồi, mồ hôi ra nhễ
nhại, cha cũng khuyến khích họ đừng bỏ cuộc. Trong thời gian đó,
ông thị trưởng Tresch giữ đứa nhỏ. Mệt quá, ông ta phải chuyển
nó cho giáo sư Lachemann, thấy vậy, con quỷ kêu lên:
- Mi cũng ở đây hả, thằng
mũi tẹt?
Trong thời gian đó, cha sở
quỳ gối trước bàn thờ, cầu nguyện một lát, và hứa sẽ làm tuần
chín ngày tạ ơn nếu việc trừ quỷ thành công.
Từ trên bàn thờ xuống, cha
sở nói với đứa trẻ:
- Nhân danh Đức Maria Vô
Nhiễm Nguyên Tội, ta khẩn thiết truyền cho mi ra khỏi đứa trẻ
này!...
Satan tức giận trả lời:
- Làm sao bây giờ, tên kia
đă cầu cứu tới cái Bà Vĩ Đại ấy của hắn! Ḱa, ta buộc phải ra
khỏi thôi!
Nghe những lời đó, cả cộng
đoàn tham dự cảm thấy xúc động sâu xa. Tất cả đều hiểu rằng đứa
trẻ sắp được chữa lành, mà nguyên nhân là do Đức Trinh Nữ Maria.
Cha sở lặp lại lệnh truyền vừa rồi. Con quỷ bèn la lên:
- Ta đi, ta sẽ nhập vào
một đàn heo!
- Mi phải vào hoả ngục! Vị
linh mục ra lệnh.
- Ta muốn nhập vào một đàn
ngỗng! Nó năn nỉ.
- Mi phải vào hoả ngục!
Linh mục lập lại, mỗi lần đều nói lại lời ra lệnh theo đúng chỉ
dẫn của sách Các phép.
- Tao không biết đường đi
tới đó! Satan nói. Ta sẽ nhập vào một bầy cừu!
- Mi phải vào hoả ngục!
- Bây giờ th́ t́nh thế bắt
buộc ta phải ra đi! Con quỷ thét lên.
Sau những lời này, đứa trẻ
quay sang phải rồi sang trái, đồng thời duỗi ra, phùng má lên,
và co giật lần cuối cùng rồi ngă xuống, đồng thời đột nhiên trở
nên im lặng và bất động. Người ta cởi trói cho nó, tay của nó
thơng xuống như không c̣n sinh lực, đầu ngửa về phía sau. Nhưng
t́nh trạng đó chỉ kéo dài trong chốc lát. Rồi người ta thấy nó
vươn vai như một người tỉnh giấc, nó mở to đôi mắt mà trước đó
đă nhắm tịt suốt buổi lễ trừ quỷ, và tỏ ra ngạc nhiên thấy ḿnh
trong nhà nguyện với những người chung quanh.
Ngay từ đầu, con quỷ đă
nói: "Nếu ta buộc phải ra đi, ta sẽ đánh dấu sự ra đi của ta
bằng cách phá huỷ một cái ǵ đó". Quả thật, người ta thấy xâu
chuỗi trên cổ đứa trẻ và sợi dây có thánh giá ở ngực bị đứt
thành từng khúc. Tuy nhiên, nó lại không làm đứt được những sợi
dây trói chân trói tay đứa trẻ.
Tất cả những người hiện
diện đều ngạc nhiên về cảnh tượng vừa xảy ra. Họ hát bài Tạ ơn
Thiên Chúa (Te Deum), kinh cầu Đức Mẹ, và kinh Lạy Nữ Vương
(Salve Regina). Lời kinh bị ngắt ra v́ những tiếng khóc nức nở.
Cha Brey cảm thấy như bị tê liệt v́ xúc động và nước mắt.
Chứng từ duy nhất cho thế
giới! Ở làng Illfurth, gần công trường, trong một cái vườn, tại
địa điểm nhà của hai đứa trẻ bị quỷ nhập nay đă bị phá hủy, vẫn
c̣n một công tŕnh kỷ niệm để ghi nhớ lâu dài những sự kiện
chúng ta vừa nói tới. Đó là một cái cột cao có nổi lên rải rác
những ngôi sao, trên đỉnh có tượng Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội.
Trên bệ, người ta đọc thấy
một câu viết bằng tiếng Latinh, mà chúng tôi dịch ra như sau:
"Muôn đời ghi nhớ việc
chữa lành cho hai em Thiébaut và Joseph Burner bị quỷ nhập, nhờ
lời cầu bầu của Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, năm của Chúa
1869".
Công tŕnh này được dựng
lên năm 1872 nhờ sự quyên góp, ngày nay vẫn c̣n được bảo tồn cẩn
thận.