|
||
Bài Giảng CN 5 Mùa Chay Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng "Nếu hạt lúa ḿ rơi xuống đất thối đi, th́ nó sinh nhiều bông hạt." Phúc Âm: Ga 12, 20-33
Trong một đêm mưa băo bất thường trên một đường phố vắng vẻ, lúc đó đă hơn 11 giờ khuya, có một bà lăo da đen vẫn cứ mặc cho những hạt mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy cánh tay yếu ớt để xin đi nhờ xe v́ xe bà đang bị hư trên đường.
Một chiếc xe chạy vút qua, rồi nhiều những chiếc xe khác nữa, không ai để ư đến cánh tay dường như đă tê cứng v́ lạnh của bà. Mặc dù vậy, bà lăo vẫn hy vọng và vẫy tay để xin được giúp đỡ. Sau hơn 1 tiếng đồng hồ trôi qua, một chàng trai da trắng đă dừng lại và cho bà lên xe. Anh đưa bà tới một thị trấn gần đó và gọi taxi giúp đưa bà đến nơi bà cần đến. Khi chia tay, bà lăo trông có vẻ rất vội vă, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.
Hơn 1 tuần sau, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gơ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một lá thư bảo đảm của người đưa thư. Một chi phiếu 10 ngàn đô với lá thư được đính kèm, trong đó viết: “Cảm ơn cháu v́ đă cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đă làm ướt sũng quần áo, mà nó c̣n làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Lúc tuyệt vọng nhất th́ cháu đă xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đă được gặp người chồng tội nghiệp của ḿnh trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cảm ơn cháu đă không nề hà khi giúp đỡ bà. Cháu hăy nhận lấy tấm check như là một lời cám ơn của bà đối với cháu.”
Câu chuyện trên như là một câu chuyện nói lên một lối sống đẹp trong cuộc sống con người hôm nay. Khi được hỏi về bản thân, th́ chúng ta thường vẫn nói “tôi làm nghề này, tôi làm nghề nọ….tôi có bằng cấp này hay bằng cấp nọ…gia thế của tôi như thế nọ thế kia”, mà hoàn toàn không nhận ra rằng, những thứ đó không bao giờ đưa ra định nghĩa chính xác về bản thân ḿnh cả. Bởi v́ trong cuộc sống điều người ta nhớ về ta không phải ở những lời ta đă nói, những bằng cấp mà ta lấy được, mà là ở đôi tay ta đưa ra khi họ gặp khó khăn. Cái điều lưu lại trong tâm trí người khác chính là nhân cách và đức hạnh của mỗi người chúng ta đối với họ chứ không phải những ǵ ta đă nói với họ. Hơn thế nữa, khi ta dũng cảm vứt bỏ những truy cầu của bản thân, vứt bỏ sự ích kỷ của ḿnh, và biết suy nghĩ cho người khác, tâm hồn ta sẽ được thanh thản và b́nh yên, trí tuệ cũng từ đó mà được minh sáng. Và đó chính là những điều vượt xa khỏi trí thông minh thông thường mà người ta vẫn ca tụng.
V́ thế sống trên đời, cần phải có lương tâm, đạo đức, và nhân cách. Ông bà khuyên dạy chúng ta là: “Đói cho sạch, rách cho thơm”, “nghèo nhưng không hèn”. Thế nhưng giữa cơn lốc của cuộc sống hưởng thụ hôm nay, nhiều người không để ư tới cái “sạch” và cái “thơm” nữa. Người ta mặc cảm và sợ phải nghèo, sợ phải đói nên họ đă để cho những tham vọng lợi lộc điều khiển những hành vi và lối sống của họ. Họ bán rẻ lương tâm, chạy theo hấp lực của đồng tiền, của giàu sang; và họ sẵn sàng làm bất kỳ việc ǵ, dù là điều sai, dù là điều đi ngược lại với luân lư, và với niềm tin tôn giáo, miễn là đem lại cho họ lợi nhuận nhiều nhất. Thế nhưng cái kết cục cho những người đó là: họ cũng chẳng giàu hơn ai, họ cũng chẳng ngon lành hơn ai cả. Những ǵ họ có được cuối cùng cũng chỉ là những sự dày ṿ và bất an của tâm hồn.
Cổ nhân dạy chúng ta là: “Có đức th́ mặc sức mà ăn”. Kinh nghiệm cuộc sống thực tế cho chúng ta thấy rằng, người nào sống có tâm, có đạo đức, có nhân cách th́ cuộc sống của họ có được niềm an vui, trong cuộc sống. Người nào sẵn sàng quảng đại cho đi, người nào sẵn sàng giúp đỡ người khác, th́ họ sẽ được người khác giúp đỡ lại khi họ cần, khi họ sa cơ túng thiếu. Đó là cuộc sống mà người Kitô hữu chúng ta tin rằng: ai gieo yêu thương sẽ gặt ḥa b́nh, ai gieo tai họa sẽ phải gặp khổ đau. C̣n người Phật Giáo th́ tin rằng: gieo nhân nào th́ sẽ gặt được quả nấy - và đó cũng là thuyết nhân quả của nhà Phật.
Bên cạnh đó, trong xă hội hôm nay, một hiện tượng thường tác động đến lối sống của nhiều người, đó là tâm lư đám đông. Người ta làm điều nọ điều kia, không xét đến tính luân lư của sự việc, mà bởi v́ có nhiều người xung quanh suy nghĩ và hành động như thế. Người ta sống theo lối “Ai làm sao th́ tôi làm vậy, ai làm bậy tôi cũng làm theo”. Những việc làm, tự nó là không tốt, nhưng v́ có nhiều người làm, nên một lúc nào đó trở thành điều được phép làm. Nhiều người vẫn thường nói: chuyện đó có khối người như thế, và dường như họ cảm thấy an tâm khi dựa trên lối biện minh này.
Người sống đẹp không để cho cuộc sống của ḿnh bị đưa đẩy theo tâm lư đám đông, nhưng lấy chân lư và sự thật làm kim chỉ nam cho đời ḿnh. Đúng vẫn là đúng cho dù không ai làm cả; c̣n sai th́ vẫn là sai cho dù mọi người đều làm hết”. Đó là tâm t́nh và lối sống của một người không bị ḍng đời lôi cuốn và làm cho “đổi màu”, nhưng lúc nào giữ cái tâm của ḿnh vừa được sạch lại vừa thơm. Người sống được như thế, nhiều khi phải chấp nhận nhiều nghịch lư, giống như người lội ngược ḍng, bởi không suy nghĩ giống như quan điểm của người đời.
Chúa Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay dạy bảo chúng ta: “Nếu hạt lúc ḿ rơi xuống đất mà không thối đi, th́ nó chỉ trơ trọi một ḿnh; nhưng nếu nó thối đi, th́ nó sinh nhiều bông hạt. Ai yêu sự sống ḿnh th́ sẽ mất, c̣n ai ghét sự sống ḿnh ở đời này, th́ sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời”. Lời Chúa Giêsu là chân lư và là định luật tất yếu cho cuộc sống con người. Chính Chúa Giêsu đă sống cho điều Ngài nói đó. Ngài đă chấp nhận trở thành hạt lúa ḿ rơi vào ḷng đất, Ngài đă chấp nhận đi qua đau khổ, đi vào con đường thập giá để tiến tới vinh quang, và đă trở nên ơn cứu độ cho muôn người. Hôm nay, Chúa Giêsu mời gọi người Kitô chúng ta, cũng phải trở nên hạt lúa ḿ rơi vào ḷng đất để sinh lợi, để sống có ích, sống đẹp cho gia đ́nh, cho người thân, và cho cộng đồng nhân loại.
Mà muốn sống một đời sống có ích, sống cho đẹp th́ chúng ta phải dám bỏ đi con người của ḿnh, dám bỏ đi tính ích kỷ của bản thân, dám chịu thiệt tḥi, chịu thua thiệt để dấn thân phục vụ Chúa, phục vụ gia đ́nh, và cho anh chị em chung quanh. Người dám sống đẹp, dám sống có ích là người luôn biết nghĩ đến người khác, biết làm điều tốt cho tha nhân. Người dám sống đẹp là người dám bỏ đi những cái tôi nhỏ nhặt, biết mở rộng ṿng tay để chia sẻ, để lắng nghe, để giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh hơn ḿnh.
Có ai đó nói rằng: “Đâu ai nghèo đến nỗi mà không có một tấm ḷng dành cho nhau”. Có thể ta nghèo tiền, nghèo của, nghèo vật chất; thế nhưng xin đừng bao giờ nghèo t́nh để rồi làm ngơ trước nỗi đau khổ, bất hạnh của tha nhân, và trên hết chúng ta cũng đừng bao giờ nghèo nhân cách, nghèo đạo đức để chỉ biết trục lợi cho bản thân, và không dám cống hiến cho đời và cho người.
Sống đẹp, sống có ích, sống v́ người khác là điều không dễ dàng tí nào cả, bởi v́ ai trong chúng ta thường và có khuynh hướng chỉ biết nghĩ, biết lo cho bản thân. Con người ngày nay đang chạy theo cả: danh, lợi, và thú, để mong t́m sự thỏa măn và nhu cầu cho riêng ḿnh. Xă hội hôm nay c̣n mấy ai dám quên ḿnh để sống cho tha nhân…có mấy ai dám chịu nghiền nát đời ḿnh để đem lại niềm vui cho người khác. Trong một xă hội thực dụng hôm nay, con người ta thường dễ bị cuốn hút vào ṿng xoáy của công việc, của cơm áo gạo tiền, khiến chúng ta sống một cách vô tâm và hời hợt trước ḍng đời vội vă, để rồi lăng quên việc sống t́nh nghĩa với nhau, sống quảng đại với nhau.
Thiết tưởng, mùa chay là mùa mời gọi chúng ta hăy sống cao đẹp hơn, sống có ích hơn không chỉ cho riêng ḿnh mà c̣n biết lo cho gia đ́nh, biết dấn thân và phục vụ giáo xứ, cho giáo hội, và cho xă hội, bởi “Hạnh phúc chính là cho và sống v́ người khác”. Nếu ai cũng cố gắng để sống đẹp, sống có ích, th́ chắc chắn gia đ́nh sẽ là nơi tổ ấm, là nơi yêu thương đùm bọc, và sự hy sinh lớn lên…xă hội chắc chắn sẽ không c̣n những tệ nạn, sẽ không c̣n những mảnh đời đen tối nữa.
“Một lời nói hay không bằng một cử chỉ đẹp”. Cuộc sống sẽ hạnh phúc hơn, sẽ tốt đẹp hơn khi mỗi người chúng ta biết sống đẹp cho đời ḿnh, sống đẹp trong gia đ́nh, nơi giáo xứ, và ngoài xă hội. Chúng ta cầu xin Chúa Giêsu, đấng đă trở nên hạt lúa ḿ rơi vào ḷng đất, giúp mỗi người chúng ta cũng dám rơi vào ḷng đất, rơi vào ḷng đời, qua việc chúng ta sống quảng đại, hy sinh, phục vụ, dấn thân, và tạo niềm vui cho gia đ́nh, cho giáo xứ, và cho những người xung quanh. Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng
* * * * *
|