Bài Giảng Lễ Ḿnh Máu Thánh Chúa

Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng

Có câu chuyện kể là:

Một thanh niên trẻ đến gặp một linh mục và nói: “Thưa cha, con không đi Lễ, đi nhà thờ ǵ nữa.”  Cha xứ hỏi: "Vậy à, con có thể cho cha biết lư do mà con không đi Lễ, đi nhà thờ không?"

Người thanh niên trả lời: Thưa cha, ở trong nhà thờ con thấy: anh này kích bác anh kia, cô này nói xấu cô nọ; bà nọ ghen ghét bà kia, cô này khoe áo dài, bà kia khoe túi xách, con nít th́ chạy lăng xăng, bà nọ nói chuyện như cái chợ, cô này ăn mặc không đứng đắn đoan trang, người đọc Sách th́ đọc dở; ca đoàn hay hát sai, thậm chí hát ngang tè le, đi lễ th́ người người này nghe điện thoại, người kia dùng text ́ xèo trong nhà thờ, cha th́ giảng vừa dài, vừa dai, mà c̣n giảng dở nữa.  C̣n nhiều nhiều lắm cha ơi. 

Mà đó là chưa nói đến ở ngoài nhà thờ.  Chứ xong lễ, về nhà, đi làm họ là những người ích kỷ, khoe khoang, cao ngạo, gian dối, kiêu căng.  Con thấy họ chẳng hơn ǵ người ngoại đạo, thậm chí họ c̣n sống thua cả người ngoại đạo.  Con thấy rất chán nản và con không muốn di Lễ, đi nhà thờ nữa.

Cha xứ nói với anh: "Con có lư. Con có quyền bỏ đạo. Cha rất đau ḷng và buồn về những điều xảy ra trong nhà thờ mà con nói đó.  Cha cũng đang cố gắng khuyên bảo giáo dân từ bỏ sai lầm, bớt đi những điều xấu đang xảy ra nơi nhà thờ, và cố gắng sống đạo.  Thế nhưng trước khi dứt khoát rời nhà thờ, bỏ đi Lễ, con có thể làm cho cha việc này không?"

Người thanh niên đồng ư.  Rồi cha xứ đưa cho anh một ly nước đầy, và bảo anh: "Con có thể cầm ly nước này đi quanh nhà thờ ba ṿng mà không làm đổ một giọt nào được không?  Sau đó, con có thể bỏ nhà thờ, bỏ đi Lễ."

Người thanh niên tự nhủ: quá dễ!  Và anh cầm ly nước đi ba ṿng như cha xứ dặn.  Đi xong, anh về nói với cha: "Rồi, con đi xong rồi.  Giờ con bỏ nhà thờ và bỏ đạo đây."

Cha xứ hỏi: "Khi con đi, con có thấy cô này nói xấu cô kia không?" Người thanh niên trả lời: "Thưa cha không."  "Con có thấy người này người kia kích bác với nhau không?" "Thưa cha không." "Con có thấy người này người kia chúi mũi vào điện thoại không?" "Thưa cha không."  Cha xứ nói tiếp: "Con có biết v́ sao con không thấy không?  Tại v́ con lo tập trung vào ly nước để nó không bị đổ."

Cha xứ nói: "Vấn đề là ở chỗ đó.  Con biết không, cuộc đời cũng vậy.  Khi tâm hồn chúng ta tập trung hoàn toàn vào Chúa, vào Thánh Lễ th́ chúng ta không có th́ giờ để nh́n các sai lầm của người khác.  Người mà tâm hồn để ư vào Chúa, th́ không có bất cứ điều ǵ có thể làm họ chia trí cả."  Người thanh niên hiểu ra, thế là anh từ bỏ ư định bỏ nhà thờ, bỏ Lễ, và bỏ đạo.

Tâm trạng và thái độ của anh thanh niên trên đối với Thánh Lễ, đối với việc sống đạo phải chăng cũng là tâm trạng của từng người trong chúng ta.  Nhiều người trong chúng ta cũng đă từng nh́n người khác về cách họ sống đạo để ta sống đạo.  Nhiều khi chúng ta đo lường thái độ của người khác đối với Thánh Lễ, để chúng ta sống đạo.  Vậy th́ chúng ta đi đạo, theo đạo là v́ Chúa hay v́ người ta.  Chúng ta đi Lễ v́ Chúa, hay chúng ta đi Lễ v́ cha xứ, v́ người này, v́ người kia.  

Tôi nghĩ ai mà bỏ nhà thờ, bỏ Lễ, bỏ đạo v́ những người khác, th́ chắc chắn họ cũng không vào nhà thờ v́ Chúa.  Ai bỏ đạo v́ những người có đạo không ra ǵ, th́ chắc chắn họ cũng không đến nhà thờ v́ ḷng yêu mến Chúa.  Người thờ ơ và hay chia trí trong Thánh Lễ thường là những người đi Lễ cách hời hợt.  Người nhàm chán với Thánh Lễ thường là những người đi Lễ chỉ để ngắm nh́n nhau.

V́ thế, nếu chúng ta đă mất công dậy sớm, mất công bỏ thời gian tới nhà thờ để đi Lễ, th́ chúng ta hăy tập trung hoàn toàn vào Chúa và hăy để tâm chiêm ngắm Ngài.  Bởi v́ người mà tâm hồn, tâm trí để ư vào Chúa, tập trung vào Chúa rồi, th́ không có bất cứ điều ǵ có thể làm họ chia trí cả.  Người mà tâm hồn để ư vào Chúa, th́ mới đón nhận được ân sủng dồi dào và hồng ân của Chúa được.

Hôm nay cùng với toàn thể Giáo Hội, chúng ta cử hành Lễ Ḿnh và Máu Chúa Kitô. Ḿnh và Máu Thánh Chúa là Bí Tích Thánh Thể, là Thánh Lễ nơi Thánh Lễ.  Thánh Lễ là cao điểm nhất của các hành vi thờ phượng và phụng vụ của Giáo Hội và của tất cả chúng ta dâng lên Chúa. Nơi Thánh Lễ, Chúa Giêsu đă hiến chính thân ḿnh làm của ăn và của uống cho chúng ta được sống và được hưởng ơn cứu độ.  Hồi nhỏ học giáo lư, chúng ta được học và hiểu Thánh Lễ “là hy tế mà Chúa Giêsu nhờ tay linh mục, hợp cùng toàn thể dân Chúa mà dâng ḿnh cho Đức Chúa Cha, như xưa chính Người đă dâng ḿnh trên thánh giá”.  Sách giáo lư công giáo viết là: “Thánh Lễ là Bí Tích t́nh yêu, là dấu chỉ hiệp nhất, là mối dây bác ái, nơi đó, chúng ta khi chúng ta rước Chúa Giêsu vào ḷng, th́ chúng ta sẽ được tràn đầy ân sủng và được bảo đảm cuộc sống hạnh phúc đời đời.”

Nếu Thánh Lễ là Hy Tế mà Chúa Giêsu đă dùng Ḿnh và Máu của bản thân ḿnh, tế lễ cho ơn ích, cho phần hồn của mỗi người chúng ta, th́ tâm t́nh của mỗi người chúng ta phải như thế nào?  Có nhiều người nói “con đi Lễ, đi nhà thờ, con chẳng được ǵ cả, con chẳng thấy Chúa gần gũi, con chẳng cảm nhận được Chúa ǵ cả, con chẳng thấy Chúa đâu cả.”  Vậy nếu mà Chúa hỏi ngược lại chúng ta là “khi con đi Lễ, khi con vào nhà thờ, th́ tâm hồn con đang ở đâu?”  Chúng ta thưa với Chúa làm sao?

Nhiều người đi lễ để khoe quần áo đẹp, khoe xe sang, khoe điện thoại xịn, khoe bóp đắt tiền, để thể hiện đẳng cấp.  Nhiều người đi lễ ăn mặc không đứng đắn, không lịch sự…hở da hở thịt tí th́ không sao; đừng có hở quá, làm chia trí người khác.  Thân xác ta là đền thờ Chúa Thánh Thần mà.  Cho nên Mỹ hay ở VN cũng vậy, cũng vừa vừa tí thôi.  Nhiều người đi lễ cứ “cha chưa ra th́ con chưa vào, nhưng mà cha chưa vào th́ con đă ra rồi”.  Tức là cha vào dâng Lễ rồi th́ con mới chịu vào nhà thờ, c̣n không là cứ đứng ngoài nhà thơ tám chuyện cho đă; thế nhưng mà cha chưa kịp rời bàn thờ, th́ con chuồn mất tiêu rồi.  Nhiều người đi lễ vào nhà thờ th́ nào là text, rồi nói chuyện điện thoại ồn ào trong nhà thờ. 

Nhiều người đi lễ, hễ cứ lúc cha giảng th́ ra ngoài nói chuyện, hút thuốc.  Nhiều người đi lễ, xác ngồi trong nhà thờ, nhưng tâm trí c̣n bay bổng đâu đâu, c̣n đang nghĩ công kia việc nọ, c̣n đang tính toán chuyện làm ăn.  Nhiều người đi lễ không may đứa trẻ khóc tí, hoặc chạy loăng quăng, th́ lại thầm trách bố mẹ đứa trẻ v́ không trông con.  Tôi nghĩ, chúng ta nên bác ái với con nít…kệ nó, cha mẹ mà mang con tới nhà thờ được là mừng rồi, chứ mang con được tới nhà thờ là đâu có dễ: sáng sớm mà lo cho cả đám nhỏ tới nhà thờ mệt lắm chứ, họ cũng muốn con họ ngồi yên, nhưng mà con nít mà…tụi nó đâu có ngồi yên như người lớn.  Chúa không trách đâu.   

Hôm nay Lễ Ḿnh và Máu Thánh Chúa, giúp mỗi người chúng ta suy xét lại thái độ và tâm t́nh khi chúng ta tới tham dự Thánh Lễ.  Có lẽ chúng ta đi Lễ nhiều, nhưng mất Lễ cũng thật nhiều; đi Lễ nhiều, nhưng ơn ích chẳng đươc bao nhiêu.  Và nếu chúng ta đi Lễ như thế th́ thật vô ích và vô bổ, và chúng ta sẽ nhàm chán, thờ ơ, hời hợt với Thánh Lễ.

Mừng Lễ Ḿnh và Máu Thánh Chúa hôm nay, mỗi người chúng ta cần phải thay đổi thái độ và tâm t́nh khi tới nhà thờ tham dự Thánh Lễ.  Thánh Lễ là vô giá, Thánh Lễ là hy lễ đẹp ḷng Chúa nhất, là cuộc hiến tế của Chúa Giêsu cho phần rỗi linh hồn của từng người chúng ta.  Nên khi đi Lễ, chúng ta nên vào nhà thờ, tham dự một cách sốt sắng, miệng đọc, nhưng ḷng phải suy gẫm, tập trung tâm hồn vào Thánh Lễ, th́ chúng ta mới cảm nhận được sự b́nh an, chúng ta mới nhận được ân sủng của Chúa, và chắc chắn cuộc đời của chúng ta sẽ được biến đổi. 

V́ thế mỗi khi chúng ta tới tham dự Thánh Lễ, th́ chúng ta nên có tâm t́nh tham dự như đây là Thánh Lễ đầu tiên, Thánh Lễ duy nhất, và là Thánh Lễ cuối cùng mà chúng ta được tham dự; bởi v́ không ai biết được ngày mai.  Có thể chúng ta sẽ không c̣n cơ hội để tham dự Thánh Lễ nữa.  Cuộc đời mà, đâu ai biết ngày mai.  Chúng ta đừng đi Lễ theo kiểu 3 vào: bế vào (cha mẹ bế vào khi rửa tội), dắt vào (dắt vào làm đám cưới), và khiêng vào (khiêng vào để người ta làm đám tang).  Xin Chúa giúp mỗi người chúng ta có một tâm hồn yêu mến Thánh Lễ và luôn có tâm t́nh sốt sắng khi chúng ta tới tham dự Thánh Lễ. 

Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng

 

 * * * * *   * * * * *