Bài Giảng Ngày Hiền Mẫu

Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng 

Trong kho tàng văn học nghệ thuật, t́nh mẫu tử luôn là nguồn cảm hứng bất tận và muôn đời cho các văn nghệ sĩ.  Qua bao thời đại, t́nh mẫu tử vẫn là một t́nh cảm thâm sâu nhất của con người.  Chỉ nh́n vào h́nh ảnh người mẹ bế con, nuôi con, người ta cũng có thể liên tưởng được phần nào những nét linh thiêng cao đẹp trong t́nh mẫu tử.  Cuộc đời của người mẹ đă thực sự gắn liền với cuộc đời của những người con qua chín tháng cưu mang, ba năm nâng niu bú mớm, bảy năm thao thức chăm sóc cho con khi trái gió trở trời, rồi suốt đời nâng đỡ chở che.  Ca dao Việt Nam có câu là:

Ai rằng công mẹ như non

Thật ra công mẹ lại c̣n lớn hơn.  Hay như câu

 

Biển Đông c̣n lúc đầy vơi

Chứ ḷng của mẹ suốt đời tràn dâng.

Mỗi năm vào ngày Mother’s Day, những người con lại có cơ hội để bày tỏ sự biết ơn, sự tri ân, và ḷng cảm mến cho những người mẹ của ḿnh.  Những người mẹ dầu già hay trẻ, dù nghèo hay giàu, dù địa vị này hay địa vị khác, cũng đều có một t́nh yêu dành cho con cái.  Sự khác biệt của mỗi người mẹ dành cho con nếu có chỉ nằm trong cách diễn đạt của từng người mẹ. 

Trong tự điển của ngôn ngữ, tôi t́m thấy một định nghĩa về mẹ như thế này: “Mẹ là người đàn bà đă sinh ra ta”.  Nếu chỉ có như thế thôi, th́ tôi nghĩ không đủ; thế nhưng mẹ không chỉ là người đă sinh ra ta; mà mẹ c̣n là một điều ǵ đó rất cao cả, rất vĩ đại.  Tiếng mẹ vượt lên trên mọi ngôn ngữ thông thường, mà nó khó diển tả được hết trọn ư nghĩa của chữ “mẹ”.  

V́ trong cuộc đời của mỗi chúng ta, từ lúc sinh ra cho tới khi lớn lên… ai mà không có mẹ và ai lại không cần có mẹ.  T́nh mẹ luôn là một t́nh yêu thiêng liêng, cao cả không ǵ thay thế được, và chỉ có người mẹ mới chịu đựng được những nỗi nhọc nhằn, lao tâm lao lực v́ con.

Những tháng cưu mang là những tháng ngày, người mẹ phải vất vả, khó nhọc: ăn không ngon, ngủ không yên.  Rồi khi sanh con….nhiều người mẹ đă đánh đổi cả tính mạng của ḿnh.  Rồi khi con được sinh ra và lớn lên, và đă trưởng thành, th́ vẫn c̣n đó và chất chồng những nỗi vất vả, lo lắng của người mẹ.

Mẹ - hai tiếng gọi thân thương mà ngàn đời mỗi người con không bao giờ quên.  Mẹ là tiếng nói được bộc lộ từ một thứ t́nh cảm luôn hy sinh, chở che, và cam chịu trong mọi hoàn cảnh.  T́nh mẫu tử chính là thứ t́nh cảm đă làm nảy sinh nên mọi thứ t́nh cảm ở đời như: t́nh yêu quê hương, t́nh yêu đất nước, t́nh yêu đồng bào, t́nh yêu con người…Có người c̣n so sánh là "nếu thiếu đi t́nh mẹ, th́ cũng đồng nghĩa với sự thiếu vắng của mọi thứ t́nh cảm đang có trong cơi đời nầy."

V́ vậy hôm nay, trong ngày Hiền Mẫu, th́ chúng ta tôn vinh các người Mẹ, người đă sinh nặng đẻ đau và đă không ngại vất vả gian lao trong việc dưỡng nuôi và giáo dục các cái nên người.  V́ vậy hôm nay, chúng ta cùng nhớ để tôn vinh T́nh Mẫu Tử….   

Trong khi mà hôm nay chúng ta vinh danh các bà mẹ trần thế - những người đă sinh thành, dưỡng dục, và nuôi nấng thể xác ta…th́ Giáo Hội cũng dành cả tháng 5 để chúng ta cũng nhớ tới và vinh danh một người Mẹ khác - người Mẹ trong tâm hồn, người mẹ trên thiên đàng của chúng ta - Đó là Đức Maria.   Một trong những việc mà chúng ta thường làm để bày tỏ ḷng tôn kính đối với Đức Mẹ trong tháng 5 - hay ta c̣n gọi là tháng hoa: là dâng hoa kính Mẹ, rồi rước kiệu Mẹ, sốt sắng lần chuỗi kính Mẹ.  Cho nên trong tháng năm th́ rất nhiều giáo xứ, rất nhiều cộng đoàn tổ chức rước kiệu Đức Mẹ.  Tuần rồi th́ Tổng Giáo Phận đă rước kiệu Mẹ rồi, hôm nay th́ giáo xứ chúng ta đă rước kiệu trước thánh lễ, rồi c̣n có các bà/các chị dâng hoa nữa.  Cho nên hội các bà mẹ công giáo của giáo xứ rất năng nổ, hoạt bát.  Đây là một điều rất tốt lành.

Và việc rước kiệu, dâng hoa đó, là thứ nhất: là chúng ta muốn chiêm ngắm, muốn ca ngợi, muốn nói đến những nhân đức của Đức Mẹ.  Mỗi màu hoa, mỗi loại hoa tượng trưng cho một nhân đức của Mẹ; đồng thời qua việc chiêm ngắm những nhân đức của Đức Mẹ, th́ mỗi người chúng ta cũng muốn bắt chước những nhân đức của Đức Mẹ để ta sống trong đời của ta.  Bên cạnh đó, việc rước kiệu, việc dâng hoa kính Mẹ là chúng ta cũng muốn tỏ ḷng hiếu thảo và tri ân Mẹ v́ bao ơn lành mà Chúa đă thương ban cho ta, cho gia đ́nh ta qua sự chuyển cầu của Mẹ.  Chắn chắn trong cuộc đời của mỗi người, chúng ta đă nhận được biết bao ơn lành từ Mẹ và qua sự chuyển cầu của Mẹ.  Hoa mà chúng ta dâng hôm nay chắn chắn là sẽ tàn, sẽ héo, sẽ úa…cái mà Mẹ cần hơn là cái tấm ḷng phó thác, cậy trông, và nhất là tấm ḷng bắt chước Mẹ để sống một đời sống tốt lành, thánh thiện theo thánh ư Chúa.  

V́ vậy, những bó hoa, những bông hoa mà ta dâng cho Đức Mẹ nơi bàn thờ đây nó sẽ trở thành vô nghĩa nếu chúng ta không có những bông hoa tâm hồn, bông hoa thiêng liêng. Cũng vậy nếu chúng ta tổ chức rước kiệu đ́nh đám, và rầm rộ th́ cũng chẳng có ư nghĩa ǵ nếu chúng ta không thực sự rước Mẹ vào nhà ḿnh, vào tâm hồn ḿnh, và vào cuộc sống hằng ngày của ḿnh.   

V́ thế, ước ǵ khi chúng ta dâng cho Đức Mẹ những bông hoa màu hồng, th́ chúng ta cũng phải dâng cho Đức Mẹ cái tâm t́nh yêu mến Chúa và yêu mến anh chị em.  Khi chúng ta dâng cho Đức Mẹ những bông hoa màu vàng, th́ chúng ta cũng phải dâng cho Đức Mẹ cái niềm tin sắt đá, và xin Mẹ dạy chúng ta biết sống phó thác và tin tưởng vào t́nh thương và sự quan pḥng của Chúa như Mẹ.  Khi chúng ta dâng cho Đức Mẹ hoa màu xanh, th́ chúng ta cũng phải dâng cho Đức Mẹ niềm hy vọng trước các khó khăn và các nghịch cảnh.  Khi chúng ta dâng cho Đức Mẹ các bông hoa màu trắng, th́ chúng ta cũng phải dâng cho Đức Mẹ sự trinh trong của tâm hồn.  Và khi chúng ta dâng lên Đức Mẹ các bông hoa màu tím, th́ chúng ta cũng phải dâng cho Đức Mẹ những đau thương bệnh tật, tang tóc, cô đơn, để xin Mẹ dạy chúng ta biết vui ḷng chấp nhận thánh giá Chúa gởi đến để trung thành bước theo Chúa Kitô, con của Mẹ.

Ước mong sao, trong những ngày của tháng hoa, mỗi người chúng ta biết chú trọng để dâng cho Đức Mẹ những bó hoa thiêng liêng hằng ngày của ḿnh, những bó hoa của ḷng mến Chúa và ḷng yêu tha nhân qua những việc hy sinh, phục vụ, sống bao dung và tha thứ, sống bái ái và vị tha với mọi người, nhất là đối với những người trong gia đ́nh.  Chắc chắn Đức Mẹ sẽ rất hài ḷng với những bó hoa thiêng liêng mà ta dâng cho Đức Mẹ.

Hôm nay, nhân ngày Hiền Mẫu, là phận con cái, chúng ta hăy nhớ tới người mẹ thể xác của ḿnh để vinh danh cái t́nh thương, cái công ơn sinh thành và dưỡng dục, cộng với biết bao hy sinh gian khó mà Mẹ ḿnh đă và đang dành cho ḿnh.  Biết được như thế, để mỗi người con cũng phải biết làm một cái ǵ đó cho mẹ ḿnh.  Chắc chắn là những ǵ ta làm cho mẹ ta, không phải để trả công và đền ơn; v́ chắc chắn chúng ta không thể nào đền ơn cho cha mẹ ta được.  Nợ tiền bạc vật chất th́ có thể trả, và có thể trả cách tương xứng được; chứ  nợ ân t́nh th́ làm sao mà trả cho cân.  Mà chắc chắn là các người mẹ, không mong chúng ta trả ơn một cách tương xứng, nhưng ít nhất chúng ta hăy biết để tri ân đến cái công ơn sinh thành dưỡng dục đó; và việc tri ân đó phải được bày tỏ nơi hành động: qua cách ta sống, qua cách ta đối xử với mẹ của ḿnh.  Mà không chỉ các người con, mà các người chồng, các ông cũng luôn biết yêu thương, tôn trọng, và sống yêu thương vợ ḿnh - nhất là trong ngày hôm nay, ta cùng với con của ḿnh, làm một điều ǵ ư nghĩa cho người vợ, người mẹ của ḿnh.  Và khi mà ta nhớ về người mẹ thể xác của ḿnh, th́ mỗi người chúng ta cũng hăy nhắc nhớ chính ḿnh và cố gắng làm một cái ǵ đó cho người Mẹ trên Thiên Quốc của ta.  Tôi cầu chúc các bà mẹ có được một ngày thật vui hôm nay, và tôi cũng mong là Đức Mẹ cũng sẽ nhận được nhiều bó hoa thiêng liêng mà mỗi người chúng ta sẽ cố gắng làm trong tháng hoa này.

Lm. GB Nguyễn Đ́nh Hoàng

 

 

* * * * * *   * * * * * *