 |
|
30. Có phải không
lên rước lễ v́ ta tự xét là không xứng đáng hoặc chưa
sẵn sàng chăng?
Ngày xưa, linh mục dâng
thánh lễ bằng tiếng La-tinh và quay lưng lại với giáo
dân. Mỗi người tự dọn ḿnh bằng cách đọc thầm kinh dọn
chịu lễ trước khi lên rước lễ. Nhưng ngày nay, theo tinh
thần canh tân phụng vụ sau Công Đồng Vaticanô II, toàn
bộ thánh lễ là sự chuẩn bị cho việc rước lễ. Hay nói
đúng hơn, toàn bộ thánh lễ là hiệp lễ (rước lễ): từ
việc mặc niệm lúc đầu thánh lễ, nh́n nhận tội lỗi ḿnh,
nghe Lời Chúa qua các bài đọc, lời nguyện giáo dân,
thông dự vào kinh Tạ Ơn, đọc kinh Lạy Cha. Tất cả đều
nhằm khai triển hành động của Chúa Kitô, Đấng làm cho
chúng ta trở nên thân thể của Người.
Trong kinh Tạ Ơn, sau khi
bánh, rượu đă được thánh hiến, chúng ta xin Chúa Cha,
nhờ tác động của Chúa Thánh Thần, để sau khi lănh nhận
Ḿnh và Máu Chúa Kitô, chúng ta được hiệp nhất trong Hội
Thánh, là Nhiệm Thể của Chúa Kitô.
Bạn thấy rước lễ quan trọng
như thế nào khi biết rằng rước lễ tóm lược toàn bộ thánh
lễ. Do đó những người tham dự thánh lễ không nên tách
rời cộng đoàn và tự cô lập ḿnh, khi nghĩ rằng ḿnh
không xứng đáng lên rước lễ. Bạn không quên điều này:
rước lễ không phải là một phần thưởng, nhưng là một
lương thực.
Bạn hăy nhớ lại câu mà mọi
người đều đọc trước khi rước lễ: "Lạy Chúa, con chẳng (xứng)
đáng Chúa ngự đến cùng con, nhưng xin Chúa chỉ phán một
lời, th́ con được lành mạnh" (Sách Lễ Rôma, bản dịch
1992 của HĐGMVN). Như thế, vấn đề ở đây không phải là
việc nêu lên phẩm giá của ḿnh, nhưng trái lại, ư thức
được rằng rước lễ không phải là một quyền lợi, nhưng là
một ân huệ. Khoảng cách giữa sự thánh thiện của Chúa và
của ta ví tựa như trời cao với vực thẳm, cho nên đây
không là lúc đặt vấn đề ḿnh có xứng đáng hay không để
rước Chúa vào ḷng. Lời nguyện trên lập lại lời của viên
sĩ quan đă không dám tiếp đón Chúa Giêsu vào nhà ḿnh:
"nhưng xin Ngài phán một lời" (Lc 7, 7). Trong Chúa
Giêsu, Lời và bản thân Người chỉ là một. Để ư đến lời
mời của Chúa Giêsu "Hăy cầm lấy mà ăn" quan trọng hơn
việc t́m kiếm sự thanh khiết của chúng ta nhiều.
Vả lại, chúng ta cảm thấy
nghịch thường khi thấy một số tín hữu nhận lời mời của
Chúa Kitô đến dự bữa tiệc thánh của Người, và do đó, tự
xem là con cái trong một gia đ́nh, lại tự tách riêng ra,
không tham dự rước lễ, làm như họ là người ngoài bữa
tiệc hoặc là những người bàng quan. Tham dự thánh lễ mà
không rước lễ là chưa thấu hiểu ư nghĩa đích thật của bí
tích Thánh Thể.
Tuy nhiên, có một vài ngoại
lệ. Ngoài vấn đề những người bị vạ tuyệt thông hoặc phạm
tội nặng không được rước lễ, có thể vào lúc rước lễ, với
đức tin cao độ, chúng ta thực sự cảm thấy chưa sẵn sàng
trong nội tâm để tiến lên đón nhận Ḿnh thánh Chúa. V́
rước lễ đ̣i hỏi sự chuẩn bị cả con người chúng ta, nên
phải làm hết sức để tránh làm sao cho việc rước lễ khỏi
trở nên máy móc, nhàm chán. Có lẽ trong một vài trường
hợp, ta không nên lên rước lễ, không phải v́ ưu tư về sự
thanh khiết của ḿnh, nhưng v́ không phù hợp với ḷng
thành của ḿnh trước cử chỉ ta sắp thực hiện.
* * * * *
* * * * *
 |